Ánh mắt Đường Thần liếc về phía cầu thang lên lầu bằng gỗ ở tầng một: “Đi lên ! Bọn họ đến , nên như thế nào thì như thế nấy, thể hiện chuyện quan hệ gì với em hết, giống như bình thường là , cái gọi là bất hiển sơn bất lộ thủy(*), hiểu ?”
(*) Bất hiển sơn bất lộ thủy: Giấu diếm những điều quan trọng chính yếu, để lộ tài năng.
“ mà…… tát mặt Tân Miêu, nhỡ, nhỡ may khuôn mặt cô còn sưng thì , hoặc cô cáo trạng với giám đốc Lưu và Trình tổng thì bây giờ?”
Đường Thần liếc phụ nữ nào đó một cái: “Nghĩ ít thôi, với em nửa ngày đều vô ích ? Đều theo lăn lộn, xem ai dám khó xử phụ nữ bên cạnh .”
Trần Sa Sa bĩu môi: “Kia nhưng chắc, Tân Miêu bọn họ ai là học của , theo sẽ bắt nạt chắc!”
“Đó là em ngốc, tài nguyên của đại sư vứt em dùng, xứng đáng bắt nạt.”
Đường Thần ngoài miệng cứng, nhưng bên trong đối với chuyện xảy hôm nay cùng với chuyện Trần Sa Sa ngày thường chịu uất ức ở Trình thị, còn thương tổn mà mang đến cho cô – cô nhóc vô tội ngây ngốc mềm yếu mấy năm , nếu trong lòng hề áy , là khả năng, đều là , thể phàm thai, từng áy náy qua?
tài nào nổi một chữ hối hận, càng nên câu xin , cho nên, chỉ thể sử dụng phương thức mà cho là đúng nhất đến bồi thường một chút những sai lầm mà chính phạm , rốt cuộc thứ đều liên quan đến cô.
Mê Truyện Dịch
Đường Thần trong lòng thấy rõ ràng, những con gái nhận thức, trong đó duy nhất hề ý tứ với vị trí phu nhân của Đường Thần sợ cũng chỉ Trần Sa Sa thôi!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-4992-di-theo-toi-lan-lon.html.]
Những đàn ông gia đình bồi dưỡng giống như Đường Thần, với địa vị cùng phận của bọn họ, thể năng lực phán đoán mà tùy hứng thị phi, đôi khi vì cân nhắc giữa lợi ích và thiệt hại, bộ dáng dù hiểu rõ cũng thể giả vờ hồ đồ.
Kỳ thật xong việc nghĩ , Trần Sa Sa cũng áy náy, cô rõ dù bất kỳ lý do nào mà ở công ty vung tay đánh cũng chuyện gì đúng đắn, cô sớm quen với cạnh tranh gay gắt giữa những phụ nữ cùng vị trí, nhưng hôm nay, nếu cô thể nhịn một chút, lẽ chuyện qua cũng sẽ sóng yên biển lặng, nhưng cô nhịn nổi, bởi , mà cùng Tân Miêu xé rách mặt.
Không tiếng động thở dài một tiếng, Trần Sa Sa lúc mới trả lời Đường Thần một câu lạnh: “Mặc kệ như thế nào, hôm nay chỉ sợ mang đến ít phiền phức và chê cho đại sư ngài, tuy nhiên cũng thật, hôm nay thật là thể nhịn nổi, liền mất khống chế cảm xúc.”
Mặc dù nguyên nhân lớn nhất cô hôm nay mất khống chế cảm xúc là do Đường Thần, nhưng nếu , chỉ sợ nhận lấy một trận răn dạy của Đường Thần, cho nên, Trần Sa Sa vẫn quyết định nhịn xuống, .
Lần ăn cơm của bọn họ đều là cao tầng của hai công ty, cho nên xem như đặt bao hết một tầng nhà hàng.
Quả nhiên, cơ bản giống như Trần Sa Sa dự đoán, Tân Miêu và Lưu Minh hề đến, nhưng với hiểu của cô đối với Tân Miêu, phụ nữ nhất định sẽ dễ dàng buông tha cô như .
Hôm nay xem như ầm ĩ lớn, công ty đều vị nữ quản lí của bộ phận thị trường giỏi giang sinh Tân Miêu, một nhà thiết kế suốt ngày tủm tỉm đáng yêu cho một tát mặt, đều dùng cùng một loại ánh mắt cổ quái Trần Sa Sa, cô cảm thấy hề thoải mái.
Có lẽ là cô suy nghĩ quá nhiều! Dù biểu hiện của đều vui vẻ hòa thuận giống như bình thường, một bữa cơm Tây xem như ăn thật vui vẻ!
Bỗng nhiên, một đợt âm thanh do giày cao gót dẫm lên cầu thang đang bước lên , theo tiếng mà , biểu tình mặt của trở nên phong phú vô cùng!