Sau khi An Noãn Noãn, Triệu Tử Khanh và Sở Kiều Kiều   tin tức, An Noãn Noãn cùng hai đứa con trai  lập tức chạy đến bệnh viện Paul  sự hộ tống của Cố Bắc Thần và Cẩm Phong.
Y tá  chăm sóc lau  cho Trần Sa Sa xong,  một bộ đồ bệnh nhân mới, lúc  bởi vì Trần Sa Sa  tiếp nhận trị liệu, cho nên tóc dài đến eo  cắt ngắn đến bả vai,  mặt tái nhợt còn  vài miệng vết thương, cũng   xử lý và bôi thuốc.
 mà tay chân thì vô cùng thê thảm, tay  khâu mấy mũi nên  thể nhúc nhích, mu bàn tay trái đang  cắm kim truyền nước biển, hai chân đều  băng gạc quấn trắng, khiến cho  xem  khỏi đau lòng!
Trần Sa Sa  thấy tiếng mấy  An Noãn Noãn còn đưa theo cả con trai, liền  về phía Đường Thần,  câu đầu tiên  khi cô tỉnh .
"Đừng để bọn nhỏ  đây! Lỡ như  bọn nó sợ thì   ?"
Ánh mắt Đường Thần tối thêm mấy phần, đưa tay nhẹ nhàng chỉ lên môi của Trần Sa Sa, yết hầu gợi cảm chuyển động vài cái: "Còn tưởng là em câm đấy, cô nhóc thối!"
Trần Sa Sa khinh bỉ   nào đó: "Mau   ngoài  xem."
Lúc  liền  y tá đến gõ cửa  bên ngoài   đến thăm Trần tiểu thư.
Bởi vì ở trong phòng cho nên Đường Thần  ở cửa  Cố Bắc Thần: "Trên mặt Sa Sa  vết thương, cô  lo sẽ khiến cho bọn nhỏ sợ hãi."
Hai đứa nhỏ vốn  đến thăm Trần Sa Sa,  đường cũng  mama  là đến thăm dì Sa Sa, liền quơ loạn cánh tay nhỏ bé đáng yêu: "Con  sợ,  sợ ,  thăm dì Sa Sa."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-5141-vua-thoat-khoi-hang-ho-lai-tien-vao-o-soi.html.]
An Noãn Noãn và Triệu Tử Khanh, mỗi  bế một đứa lên: "Không  , hai đứa nó gan lớn lắm,   doạ ."
Trong phòng bệnh, Trần Sa Sa căn bản là  thể động đậy ,   đều trầy xước,  cọ trúng quần áo liền đau, chỉ  thể dựa lưng  nệm êm mà  bọn họ.
Hai đứa nhỏ quả thật là  sợ, mỗi đứa còn  sấp một bên, thổi khí 'vù vù'  vết thương  mặt Trần Sa Sa, mùi hương sữa vô cùng ngọt ngào.
Mê Truyện Dịch
Trần Sa Sa   ôm hai đứa nhỏ mềm mại  một cái,  hôn má bọn nhỏ, nhưng mà cô  thể động đậy , chóp mũi đều là mùi hương ngọt ngào của hai đứa!
Cô chợt cảm thấy mạng của  thật ghê gớm,  như   mà còn  thể may mắn ngửi  hương thơm, còn  thế  thấy bọn nhỏ đáng yêu như thế!
An Noãn Noãn lo lắng bọn nhỏ sẽ động đến miệng vết thương của Trần Sa Sa, liền cùng Triệu Tử Khanh, mỗi  ôm một đứa đưa cho Cố Bắc Thần ở bên ngoài.
Trong phòng lúc  chỉ còn mấy  phụ nữ, Đường Thần thì lo lắng  ở cửa  : "Mọi  cẩn thận một chút, đừng cách cô  quá gần."
Triệu Tử Khanh  chút tình hình, cố ý khiêu khích Đường Thần : "Biết , nếu Đường tổng sớm quan tâm Sa Sa của chúng  như  thì cũng  xảy  chuyện !"
"Tử Khanh." Trần Sa Sa nhanh chóng ngăn cản Triệu Tử Khanh,  cô  mà lắc đầu.
Chuyện  vốn do  khác tỉ mỉ sắp xếp  một kế điệu hổ ly sơn,  thể trách Đường Thần, huống chi quan hệ giữa cô với  vẫn luôn  tự nhiên như , là bạn bè,   . từng là đàn  học cùng trường,    quang minh chính đại  là lợi dụng cô mà thôi, là sếp và nhân viên,  cứ mập mờ  rõ như .