Trần Sa Sa  xong một bộ quần áo thể thao thoải mái màu xanh lam,  giày thể thao màu trắng, mời thợ cắt tóc đến  cắt sửa đến vai , cả    giống dáng vẻ của một học sinh.
Người con gái khuôn mặt sạch sẽ trắng như trứng gà bóc  nhỏ, khiến      thể nhớ là một đôi mắt đặc biệt to, lòng đen  nhiều, lông mi  dày  dài, liền  vẻ giống cô gái nhỏ đáng yêu, ánh mắt    trong suốt  hề  một chút tạp chất nào!
Ừm! Không tự nhiên giống với thiên kim đại tiểu thư  nuôi dưỡng tinh tế  thế nhưng cô chính là kiểu  con gái khiến  khác    thể nhớ cả đời!
Đôi mắt  quả thực quá...
Trân Sa Sa  Nhạc Lâm  thực sự  thể trụ , lúc  lông mi dài mới khẽ động đậy một chút, khẽ gật đầu: "Đường phu nhân..."
Nhạc Lâm mời từ tướng mạo của Trần Sa Sa mà hồi phục  tinh thần, khẽ lắc đầu,  thể nào, đây tuyệt đối  thể nào, Bạch Tuyết   là khi  nước ngoài  rơi máy bay mà c.h.ế.t  ? Không. Không. Không, tuyệt đối  thể.
Bỗng nhiên Nhạc Lâm khôi phục thần trí,  đổi bằng sắc mặt hung ác, trừng mắt  Trần Sa Sa: "Câm mồm, Đường phu nhân mà  như cô  thể gọi  ? Loại    liêm sỉ như cô, một lòng  bay lên cành cao để  phượng hoàng, tâm kế của mấy  phụ nữ như cô  thấy nhiều , cô xứng đáng  bên cạnh con trai  ? Cô cũng xứng ở đây gọi  một tiếng Đường phu nhân ? Tiện nhân   hai chữ liêm sỉ  như thế nào."
Nhạc Lâm  mấy lời  khiến Mạc Thành cũng   bó tay, còn Trần Sa Sa càng thêm bất lực, mặt mày thu , nắm c.h.ặ.t t.a.y ,   nên  như thế nào,  cái gì đây.
Đường phú nhân trách mắng xuất  và gia cảnh của Trần Sa Sa, từng câu đều là sự thật, nhưng mà từng câu  cũng như là đ.â.m  nỗi đau của Trần Sa Sa, nhưng cô còn  thể  gì nữa đây!
Cô  thể xin thề   hề  bay lên đầu cành cây để  Phượng Hoàng! Thế nhưng Trần Sa Sa hiểu, một khi   lời giải thích như , thì cô ở trong mắt của Nhạc Lâm sẽ   là gái điếm tâm cơ. Cho nên, đối mặt với  phụ nữ cao quý  đây, Trần Sa Sa giải thích bất cứ điều gì cũng là   ích gì!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-5212-can-bao-nhieu-tien.html.]
Dù  trong miệng của Nhạc Lâm loại con gái  bay lên đầu cành  Phượng Hoàng như  cũng  nhiều, từ cổ chí kim,    gì là lạ!
Thấy Trần Sa Sa dáng vẻ oan ức   lời như , Mạc Thành bên  hiểu rõ cô gái nhỏ  cảm thấy một chút tự tôn cũng  ,  Đường phu nhân   dẫm nát  bàn chân.
Mạc Thành  lên phía , liếc mắt  Trần Sa Sa, cô vẫn luôn mặt mày ủ rũ cúi đầu  mũi chân.
Mạc Thanh  thể  gì  Nhạc Lâm: "Phu nhân, ở đây dù  cũng là bệnh viện, bà xem  là chúng   đến phòng bên cạnh ăn sáng..."
Mê Truyện Dịch
Nhạc Lâm trừng mắt  Mạc Thành: "Ăn cái gì mà ăn? Cậu   ngoài  ,   hai ba câu với cô . Yên tâm,  sẽ  ăn thịt cô  ."
Trần Sa Sa mau chóng ngẩng đầu lên  Mạc Thành: "Trợ lý Mạc,   ngoài  ,   chuyện gì ."
Khi trong phòng chỉ còn  hai  Nhạc Lâm và Trần Sa Sa, Nhạc Lâm lườm một cái ghét bỏ  Trần Sa Sa: "Cô chính là Trần Sa Sa cái  ba năm   đụng xe,  phẫu thuật hai ?"
Tay Trần Sa Sa nắm  thật chặt, gật đầu: " , thưa bà."
Nhạc Lâm khác với những nhà hào môn khác,  dậy,  vòng quanh  Trần Sa Sa một lượt, gật đầu,  thể phủ nhận gật đầu: " là  chút tư bản, chẳng trách con trai    một khoản lớn cho cô như ."
Nhạc Lâm dứt lời, lạnh nhạt : "Vì một  là cô, con trai  suýt chút đem bản  tự bồi  trong, sự việc như    cho phép xảy   nữa,  ! Cần bao nhiêu tiền mới  thể rời khỏi Đường Thần?"