"Này! Anh bậy!"
Người thực da mặt dày như , cái cũng dám ở công ty, sợ khác thấy !
"Ha ha ~" Đường Thần hai tiếng, đổi gió xoay chuyển: "Được trêu em nữa, ăn sáng ?"
"Em vẫn ăn, đang chuẩn ăn đây, mà vì cái gì, em ở đây mạng vấn đề gì, điện thoại lưu lượng cũng lên mạng, thực ."
"Cho nên, em đang nghịch điện thoại và máy tính, ăn cơm?" Đường Thần giống như là máy camera quan sát cô .
" ! Không nữa?" Trần Sa Sa ỉu xìu , đây chính là thời đại internet, mạng cảm giác giống như là thể giới vứt bỏ .
Đường Thần cau mày , chằm chằm màn hình máy vi tính, cố đè xuống tức giận ở trong lòng, ôn tồn với cô: "Được , mau ăn cơm , đừng chơi nữa. Tòa nhà chỗ em thông tin tê liệt , đang sửa chắc một lúc nữa, đừng để ý nữa. Có chuyện gì gọi điện cho là , còn nữa, hôm nay tiên ngoài, ở trong nhà ngoan ngoãn đợi nhé?"
Trần Sa Sa gật đầu: "Vậy cũng ! Dù em cũng việc gì, công việc đều , yên tâm . Có mạng cũng , việc . Không cần để ý đến em."
Đường Thần tiếp tục chằm chằm màn hình máy tính: "Ừm! Ngoan nhé, cúp đây?"
"Vâng!" Trần Sa Sa ngoan ngoãn một tiếng , thấy Đường Thần : "Chờ chút!"
"Làm ?"
Đường Thần liếc hai ở khu vực ghế sô pha cách đó xa , bình tĩnh : "Ăn sáng xong tắm rửa nhé?"
Trần Sa Sa điện thoại mặt đỏ lên: "Vâng!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-5252-sa-sa-la-cua-anh.html.]
Thấy Đường Thần cúp điện thoại, Mạc Thành mau chóng một bước dài tới: "Tổng giám đốc Đường, hiện giờ những tờ báo cách nào xóa bỏ hết, còn tiêu đề hot nhất cũng cách nào thao tác, ID ở trong nước cách nào xóa bỏ, bây giờ? Có là cô thấy ?"
Đường Thần đương nhiên trong lời của Mạc Thành, cô là ai , mặt mày thu : "Tạm thời , thông tin khu vực đó của bọn họ vẫn đang ở trạng thái tê liệt, chắc chống đỡ bao lâu nữa, luôn phản hồi mạng vấn đề, vẫn lúc sửa chữa, chúng khống chế bao lâu nữa."
Mạc Thành cũng sốt ruột: "Vậy, cô thấy thể chịu đựng ... tâm tình sẽ mất kiểm soát ?"
Đường Thần lấy một điếu thuốc ngậm ở trong miệng.
"Két két ~" Mạc Thành bật lửa lên châm điếu thuốc, hỏi: "Anh ở bên còn con đường gì khởi động ?"
Đường Thần mạnh mẽ hít một thuốc, con mắt híp chậm rãi nhả khói thuốc : "Cậu cố gắng nghĩ tất cả các cách để khống chế mạng, cho thời gian ba tiếng."
"Vâng, ngay đây." Mạc Thành trả lời đó rời .
Mê Truyện Dịch
Mạc Thành rời khỏi, thư ký Lý gõ cửa : "Tổng giám đốc Đường, , bà chủ và ông chủ đến ạ..."
Không đợi Lý Hân xong, Nhạc Lâm và Đường Gia Thành tới cửa.
Lý Hân mau chóng chặn Nhạc Lâm: "Chủ tịch, bà chủ tịch, mời hai qua phòng tiếp khách uống , tổng giám đốc Đường đang bận..."
"Thư ký Lý, cản , hôm nay bực ." Nhạc Lâm dứt lời đẩy cửa phòng việc của tổng giám đốc Đường , cầm lấy tờ báo ném con trai: "Đây chính là con gái mà con tìm, thật mất mặt hổ..."
Lý Hân và Mạc Thành ở cửa đều thấy khó khăn, thế nào mới , cố gắng nghĩ tất cả các cách để ép sự việc xuống, thế nhưng vẫn là Đường Gia Thành và Nhạc Lâm thấy .