Hoắc Lệ Hành móc điện thoại ném cho Trần Sa Sa: "Trả lời , nghề gì?"
"Thiết kế trang phục." Trần Sa Sa nhặt chiếc điện thoại Hoắc Lệ Hành ném lên giường bệnh, ngẩng đầu trả lời một câu.
Hoắc Lệ Hành nhíu mày chằm chằm đầu của Trần Sa Sa hồi lâu, mới thản nhiên : "Vậy thì thiết kế trang phục cho là ."
Trần Sa Sa ngẩng đầu: "Anh bạn mở công ty thời trang ?"
"Không . Cô thể thiết kế đồ bệnh nhân, giặt quần áo và việc linh tinh." Hoắc Lệ Hành xong, cho Trần Sa Sa bất kỳ cơ hội nào để phản ứng: "Đừng loay hoay nữa, thẻ ngân hàng của cô tạm thời vẫn an , gọi điện thoại cho bạn cô , bảo đến chuộc cô, nếu đến thì cô ở đây dọn dẹp vệ sinh, khi cần đồ bệnh nhân thì cô thể thiết kế một ít."
"..." Trần Sa Sa âm thầm oán giận, tỏ vẻ tuyệt đối gặp một Chu Bái Bì phiên bản đời thực.
Trần Sa Sa lơ tơ mơ, nào còn nhớ rõ thẻ ngân hàng của là gì chứ, thậm chí căn cước công dân nọ cũng quên luôn, thế nên bấm gọi cho ngân hàng cũng bấm nửa chừng ngập ngừng, đó hành động của cô đều Hoắc Lệ Hành thấy rõ ràng.
Mê Truyện Dịch
Trần Sa Sa trợn trắng mắt lườm Hoắc Lệ Hành nhưng cũng gì, tiếp tục cúi đầu nhíu mày bấm gọi cho Mạc Thành, liên lạc với cô chắc sẽ sốt ruột c.h.ế.t mất, thế ngộ nhỡ cuống cuồng quá Đường Thần thì đây.
Lúc , các cấp cao của Thịnh Đường ở Hải Thành xa xa vẫn đang bận rộn đủ chuyện như cũ, họp lớn họp nhỏ diễn liên tục, cả tòa nhà hành chính đều đang bận bịu, mà Mạc Thành hoảng hốt vì đột nhiên thể liên lạc với Trần Sa Sa.
Quan trọng là khi Trần Sa Sa rời khỏi Hải Thành, điện thoại mới chỉ một Mạc Thành thôi! Tại đột nhiên thể liên lạc với chiếc điện thoại đó, dù cho để bạn bè ở bên thành phố B giúp đỡ cũng cách nào !
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-5421-bau-khong-khi-khong-dung-lam.html.]
Mạc Thành đúng là ở thế khó xử, trong lòng nóng cả ruột nhưng thể bộc lộ bất kỳ manh mối nào, lỡ như Đường Thần nhận thì kế hoạch của và Trần Sa Sa sẽ đổ bể, e rằng Thịnh Đường và Đường Thần vướng đủ thứ rắc rối!
Màn hình điện thoại của Mạc Thành chợt sáng lên, bèn vội vàng cầm điện thoại bước khỏi phòng họp, với tư cách là trợ lý đặc biệt của Tổng giám đốc Thịnh Đường, đặc quyền rời hoặc là tiếp điện thoại trong bất kỳ trường hợp nào.
Mạc Thành liếc thấy hiển thị một lạ, bèn tưởng rằng là cuộc gọi chào hàng quảng cáo gì đó, lúc định nhấn từ chối chợt nghĩ, đúng, chiếc điện thoại của chặn hết bộ quảng cáo quấy nhiễu, máy lẽ là đầu tiên gọi của .
Sau khi bước phòng việc của , bắt máy: "Xin chào, ai ?" Giọng điệu Mạc Thành vô cùng nghiêm chỉnh.
"Là , Trần Sa Sa..." Trần Sa Sa vội vàng tự báo tên.
Sau khi Trần Sa Sa tránh nặng tìm nhẹ kể về những chuyện m.á.u chó mà cô gặp ở thành phố B chỉ trong vài buổi sáng, Mạc Thành xoa trán, mệt mỏi: "Trần Sa Sa, cũng nên cái gì với cô mới đây."
Trần Sa Sa cũng cảm thấy đủ xui xẻo khốn khổ, loại chuyện phát sinh sự kiện bất ngờ tại điểm du lịch xảy với vô tội thế mà cô cũng thể gặp , cô thật sự nên mua vé để xem vận may thôi.
Trần Sa Sa cũng bối rối, len lén liếc Hoắc Lệ Hành, cũng may nào đó ý rời ở trong phòng bệnh nữa.
Không còn cách nào khác, Mạc Thành chỉ thể bảo Trình Thiên Vũ "đang công tác" tại thành phố B đến bệnh viện nơi Trần Sa Sa ở chuộc .