Từ Phượng Chi cũng  thất lễ, cũng đáp  Sở Kiều Kiều bằng  ít lời khen.
Ở nơi , ai ai cũng là   tiếng tăm cả. Chính vì  nên La Tây và Từ Phượng Chi đều  nhắc đến chuyện Cố Bắc Thần và Sở Kiều Kiều xem mắt  thành.
Thành  hai  đành     nhẹ một cái, coi như chuyện  hổ   từng xảy .  quan trọng bây giờ là  lời đồn về tin tức kết hôn của Thái tử nhà họ Cố,  cho cả La Tây, Sở Hoàn và Sở Kiều Kiều đều    yên.
Thực hư chuyện Cố Bắc Thần kết hôn   thì Từ Phượng Chi cũng  bao giờ cho phu nhân Thị trưởng một câu trả lời chính xác, mà   phu nhân Thị trưởng như bà  cũng  dám trực tiếp  hỏi! 
Tuy , Sở kiều Kiều vẫn tỏ   tự nhiên, còn  hào phóng mà hỏi thăm Từ Phượng Chi: “Dì Cố ,  nãy giờ con   thấy Bối Bối và  trai của cô   ạ?”
Đó, thấy ! Người   hổ là ảnh hậu,  hổ là tiểu thư nhà thị trưởng nha, câu hỏi     bới móc   chút vấn đề nào cả!
Phu nhân Thị trường lập tức nương theo lời của con gái mà hỏi tiếp tới Từ Phượng Chi: “ đó,    thấy con trai và con gái nhà chị  hết ?”
Từ Phương Chi vốn   là  phụ nữ bình thường, bà là  xuất  từ dòng dõi hào môn chính gốc, là một tiểu thư quyền quý thật thụ, còn chuyện gì mà bà  gặp  cơ chứ.
Từ Phượng Chi  khéo léo đáp : “Thôi , đừng  đến hai đứa nó nữa! Bối Bối hẳn là tới , nhưng  lẽ con bé  vội  tiếp khách . Còn Bắc Thần thì càng  đáng  nữa, thằng bé về đơn vị từ sớm , nó  bao giờ tham gia kiểu  tiệc như  hết.” Bà nở một nụ  nhẹ   tiếp, “Có lẽ là vì  phận đặc biệt, cũng hết cách , ai bảo thằng bé chỉ là một tên lính quèn thôi chứ!”
Sở Kiều Kiều   cũng gật gù: “Vậy, con  tìm Bối Bối đây. Dì Cố, dì với  con cứ từ từ trò chuyện.”
Từ Phượng Chi khẽ ừm một tiếng,  gật nhẹ đáp : “Được ,  trẻ tụi con cứ  chơi với  .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-561-da-tiec-noi-nhung-my-nu-thi-dua-toa-sang.html.]
Sở Kiều Kiều từ đầu đến cuối  hề nhắc đến chuyện xem mắt  thành với Cố Bắc Thần, cứ coi như  từng  chuyện gì xảy  .  điều đó   cho Từ Phương Chi thêm khó chịu, bà vẫn luôn cảm thấy cô gái  nhất định sẽ  dễ dàng bỏ qua  chuyện như .
Nhìn thấy Sở Kiều Kiều rời , mấy vị phu nhân  xung quanh thấy phu nhân Thị trưởng và nữ chính cả bữa tiệc ngày hôm nay  chuyện vui vẻ như , cũng thức thời mà tản  hết.
La Tây vẫn tươi , gật đầu đáp : “Thật , Bắc Thần nhà chị cũng  nên tham gia  mấy cái tiệc xã giao , đàn ông ở đây cũng chỉ rước thêm phiền phức mà thôi.”
Từ Phượng Chi đương nhiên hiểu  La Tây đang   gì, bà chỉ  nhẹ. La Tây khẽ quan sát biểu cảm của bà, nhấp môi một ngụm rượu sâm banh: “Gần đây trong giới  truyền tai  một lời đồn,  rằng con trai nhà chị  kết hôn. Vậy  chị  dẫn con dâu của  , giới thiệu cho   cũng  mặt?”
Nụ  của Từ Phượng Chi vân giữ nguyên như cũ, biểu cảm cũng  bình tĩnh, bà nhẹ nhàng nhấp một ngụm sâm banh: “Đã là lời đồn thì bà Sở cũng  cần  bận tâm  gì!”
La Tây cũng   gì, bà  hướng mắt về phía mấy cô gái trẻ đang  gần đó: “Chị  xem mấy cô gái bên , cô gái mặc một chiếc váy màu lục là cô hai nhà họ Mục đó, chắc là chị cũng  chứ?”
Từ Phượng Chi  nhíu mày, nhưng  nhanh chóng  khôi phục  dáng vẻ bình thường: “Ừm,  , là cô hai nhà họ Mục,  thì ?”
La Tây vẫn bình đạm mà : “Ngày hôm qua, cô  và Mục Thanh Tuyết tới nhà   khách.   cô    cô   quen  với đứa con dâu trong lời đồn của chị, hình như còn là bạn học của  nữa!”
Trong lòng Từ Phượng Chi   chút chột , mà  thể Mục Hiểu Hiểu   nhiều đến !
Thấy sắc mặt Từ Phượng Chi  chút  , La Tây  đột nhiên đổi đề tài: “Mà đúng , bạn trai của cô hai nhà họ Mục trông cũng  lịch sự nhã nhặn, gia thế cũng  tầm thường, chính là con trai của nhà họ Lục, tên là…..Lục Tĩnh Vũ,  thừa kế Lục thị,   chính là  con trai đó quản lý tập đoàn Lục thị ngày một phát triển lên….”
Mê Truyện Dịch