“Sa Sa, đây. giới thiệu cho cô, đây là dì Tuyết, dì là bác sĩ trong phòng khám trung y của họ , dì xưng là Hoa Đà tái thế đấy. Cô sống cũng là nhờ dì cả.”
Trần Sa Sa bước tới, gật đầu chào Bạch Tuyết, khom lưng : “Cháu cảm ơn dì!”
Lúc , Bạch Tuyết vẫn luôn âm thầm quan sát Trần Sa Sa. Ngày đó, mặt cô gái trắng bệch, trán còn thương, môi nứt nẻ, nhưng hôm nay chau chuốt một chút hơn mấy chục so với đầu tiên bà gặp. Nhất là đôi mắt to đen của cô quả thực giống đôi mắt của bà lúc còn trẻ.
thật đôi mắt của Trần Sa Sa cũng quá giống đôi mắt của Bạch Tuyết, nếu giống hệt thì chỉ thể mắt cô giống hệt của bà, ngũ quan cũng vài nét tương đồng.
Giờ là do tâm lý vì mà càng cô, Bạch Tuyết càng thấy cô giống , từ mặt mày đến dáng môi. May là Bạch Tuyết cũng chỉ thầm khiếp sợ trong lòng chứ Trần Sa Sa đến sững sờ. Bà gật đầu: “Đừng khách sáo, cháu xuống để dì khám cho cháu xem cháu hồi phục thế nào, chứ cháu đừng Thiếu Hoa bừa.”
Bạch Tuyết bắt mạch cho Trần Sa Sa. Bà im lặng một lúc lâu khiến Trần Sa Sa lo lắng hỏi: “Dì ơi, cháu còn bệnh gì nữa đúng ạ?”
Bạch Tuyết Lư Thiếu Hoa như điều suy nghĩ về phía Trần Sa Sa: “Cháu… cháu từng thương nặng đúng ?”
Bà thông tin là nhờ Hoắc Lệ Hành với bà.
Trần Sa Sa gật đầu: “Vâng, ba năm , ừm, , là bốn năm mới đúng, cháu từng gặp tai nạn xe cộ nên thương nặng. Cháu giải phẫu hai , mỗi cách một năm ạ…”
Bạch Tuyết gật đầu: “Ừm, nếu thì dì sẽ kiểm tra xương cột sống cho cháu cũng kiểm tra chỗ thương của cháu nữa.”
Trần Sa Sa đưa Bạch Tuyết lên lầu, cô cởi quần áo sấp xuống giường.
Mê Truyện Dịch
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-5752-em-song-chi-vi-muon-tim-lai-duoc-con-gai.html.]
Lúc Bạch Tuyết chằm chằm cái bớt hình bông hoa tường vi Trần Sa Sa. Hai mắt bà mờ , đầu chếnh choáng, run rẩy, bà vươn tay chạm cái bớt nhưng dám.
Bạch Tuyết hít sâu nhiều , véo mạnh mấy cái mới khiến bản bình tĩnh . Bà vươn tay chạm cái bớt hình bông hoa xương thứ ba.
“Cháu từng sống trong cô nhi viện Thiên Hữu ở thành phố B đến năm mười tuổi mới nhà họ Trần nhận nuôi đúng ?”
Đến cuối cùng Bạch Tuyết nhịn mà hỏi luôn dù bà rõ chuyện nhờ các tư liệu điều tra .
Trần Sa Sa trả lời ngay: “ ạ. dì ạ?”
Nước mắt đong đầy trong mắt Bạch Tuyết, nhưng bà cố gắng kìm nước mắt , cẩn thận kiểm tra vết thương cũ của Trần Sa Sa ở đùi. Một lúc lâu bà mới : “Giải phẫu thành công, xương cốt của cháu biến dạng.”
Kiểm tra xong, Bạch Tuyết bảo Trần Sa Sa mặc quần áo . Bà Trần Sa Sa, trần thuật cuộc đời của cô từ khi ở cô nhi viện đến giờ.
Lúc Trần Sa Sa như điều suy nghĩ mà phụ nữ che mặt mặt: “Cháu thật sự tò mò tại dì mấy chuyện ạ.”
Chẳng lẽ Hoắc Lệ Hành cho bà ?
cô cảm thấy khả năng lớn. Nếu là Hoắc Lệ Hành cho bà thì chắc chắn cũng sẽ nhắc tới Trình Thiên Vũ, Cố Bắc Thần và An Noãn Noãn. rõ ràng bà hề mấy .
Bạch Tuyết Trần Sa Sa, giơ tay nhẹ nhàng xoa tóc cô, mỉm , dịu dàng : “Dì mấy đứa , nhưng mà… giờ chúng tạm thời nhắc tới chuyện , giờ dì một đề nghị cho cháu.”