Đường Thần nhíu chặt lông mày, hai mắt như hai vực sâu lạnh lùng chằm chằm hai sân khấu, cuối cùng ánh mắt khóa chặt khuôn mặt và thể của Trần Sa Sa.
Mặc dù phụ nữ mặc váy thật dài rộng, nhưng cũng xí chút nào, ngược càng thêm xinh động lòng , Đường Thần gì, nhưng phụ nữ Lư Thiếu Hoa nở nụ ngọt ngào như . Cô thực sự yêu ?
Vừa dẫn chương trình lý do Lư Thiếu Hoa đến đây đón sinh nhật là do cô gái yêu nhất đang đợi ở đây ?
Trong phút chốc, m.á.u của Đường Thần chảy ngược trở , ánh mắt sắc bén như dao, chằm chằm khuôn mặt của phụ nữ.
Giỏi cho một phụ nữ di tình biệt luyến*, lúc mới bao lâu, cô ở đây chờ đợi một đàn ông mới quen vài ngày?
(*) Di tình biệt luyến: Thay lòng đổi , yêu như áo
Rất !
Trần Sa Sa, em dũng khí thật đấy!
Lư Thiếu Hoa cầm lấy micro của dẫn chương trình phá vỡ sự im lặng của quán bar.
"Đầu tiên xin cảm ơn bạn bè khắp nơi dành cho sân khấu , thì mất thời gian của . Hôm nay là sinh nhật của , những bông hoa tươi thắm nhất dành cho nhất và quan trọng nhất với !"
Quay , Lư Thiếu Hoa đưa bó hoa trong tay cho Trần Sa Sa: "Tặng em, Sa Sa, cô gái xinh nhất, đáng yêu nhất và ngốc nghếch nhất của !
Trần Sa Sa chớp đôi mắt to tròn và nhận lấy những bông hoa: "Cảm ơn!"
Trần Sa Sa , cẩn thận ôm bó hoa cúi đầu chào đám sân khấu, cô ngước mắt lên thì đèn đều bật sáng, nụ của Trần Sa Sa lập tức như đọng khuôn mặt cô, cô thấy ánh mắt luôn dõi theo cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-5931-bon-mat-nhin-nhau-liec-mat-mot-cai-an-tam-ca-van-nam.html.]
Hình bóng nổi bật giữa đám đông, đôi mắt quen thuộc , bốn mắt qua bao nhiêu .
Lảo đảo một cái, những bông hoa trong tay Trần Sa Sa gần như rơi xuống đất, may dẫn chương trình giữ chặt: "Ai ôi, cô Trần, cái thể để rơi xuống đất , những bông hoa đưa đến đây bằng đường hàng từ bên đại dương đó!"
Khi Mạc Thành và Lê Minh đến, họ thấy Trần Sa Sa và Lư Thiếu Hoa sân khấu.
Mê Truyện Dịch
Cả hai đều mở to mắt : "Fu*k, thực sự là cô ~" Mạc Thành cô gái sân khấu một cách hoài nghi, lẩm bẩm một .
Lê Minh đến gần Đường Thần, bên cạnh, nhỏ giọng nhắc nhở: "Lão đại, bình tĩnh."
Tất nhiên Đường Thần thấy lời nhắc nhở của Lê Minh, nhưng chân như cắm rễ xuống đất và bất động, chằm chằm phụ nữ sân khấu với ánh mắt g.i.ế.c .
Và Trần Sa Sa sân khấu cũng chằm chằm về hướng của đàn ông sân khấu, dường như sân khấu, chỉ hình bóng của đàn ông sân khấu, đến khi cụp mắt xuống!
Đường Thần lúc giận ghen, bất kể là cảm xúc gì, đầu óc cũng trống rỗng , trong lòng cũng yên tâm, chỉ cần thấy là , còn sống là , còn ai bên cạnh cô thì còn quan trọng nữa.
Thời khắc đó bốn mắt , chỉ một cái liếc mắt liền an tâm như cả vạn năm!
Đương nhiên, Lư Thiếu Hoa sớm thấy Đường Thần, trong giới kinh doanh tuy ở cùng thành phố, nhưng bọn họ đều quen thuộc tên tuổi của , đều đến sản nghiệp và giá trị lẫn , mấy cân mấy lạng cũng đều nắm rõ, nhưng Lư Thiếu Hoa bao giờ cùng Đường Thần – tam thiếu gia của Thịnh Đường hợp tác ăn với trong lĩnh vực nào cả, hầu như là qua .
Nhìn nghiêng, Lư Thiếu Hoa phát hiện sắc mặt Trần Sa Sa tái nhợt, ánh mắt căng thẳng .
Lư Thiếu Hoa đưa mặt đến gần Trần Sa Sa đang ngẩn , tinh quái : "Sao ? Sa Sa."