lúc , quả nhiên một đôi mắt lạnh lùng chằm chằm Trần Sa Sa và Lư Thiếu Hoa ở một góc nào đó, đó nóng lòng lên g.i.ế.c Lư Thiếu Hoa , mà dám hôn cô ?
Người phụ nữ đáng c.h.ế.t nữa, tự bảo vệ ? Người hôn cô , cô để hôn là ? Người tặng cho cô một bó hoa rách nát, cô liền lấy báo đáp ?
Mê Truyện Dịch
Vậy thì Đường Thần là gì? Không miệng rằng yêu ? tại thời gian một đêm còn chịu nổi, liền bốc khỏi nhân gian , còn quan hệ với Hoắc Lệ Hành và Lư Thiếu Hoa, lúc Đường Thần chính là một quả bóng bay tức giận thể nổ tung bất cứ lúc nào!
Lư Thiếu Hoa theo ánh mắt của Trần Sa Sa, thấy gì trong trấn cổ tối tăm, nhưng cô đang cái gì!
Yết hầu của Lư Thiếu Hoa đảo một hồi lâu, nhéo lấy khuôn mặt của Trần Sa Sa, khuôn mặt tuấn tú ghé sát mặt cô, chắn hết tầm mắt của cô: "Sa Sa, tiểu gia trai như , em thấy ? Hửm!"
Trần Sa Sa giống như dọa, cô đột nhiên định thần , lùi hai bước, nhưng vẫn Lư Thiếu Hoa giữ chặt: "Đừng lùi nữa, nếu ngã đứa con trong bụng sẽ cứu , đồ ngốc!"
Trần Sa Sa hung hăng chớp chớp mắt, nhanh chóng đưa tay ôm lấy bụng cô, thần sắc lo lắng như đang bảo vệ đứa con của , hành động đó lọt ánh mắt Lư Thiếu Hoa đều như kim châm.
Trần Sa Sa giữ cách với Lư Thiếu Hoa hết mức thể, và nhẹ nhàng : "Đây là luôn linh tinh, còn động tay chân em sợ, nên mới để ý đường!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-5952-bong-nhien-quay-dau.html.]
Hôm nay Lư Thiếu Hoa qua vài thành phố mới đến thị trấn cổ kính . Anh cũng kiệt quệ cả về thể chất lẫn tinh thần. Khi Bạch Tuyết mang Trần Sa Sa rời khỏi thành phố B, là thực sự điều đó, mà Lư Thiếu Hoa cho chính thời gian thử xem nghĩ gì về Trần Sa Sa, nhưng thật sự kìm lòng của chính , cho nên mới do dự tìm đến ngày sinh nhật của .
Lư Thiếu Hoa ôm mặt Trần Sa Sa và nghiêm túc : “Sa Sa, nếu hành vi của hôm nay khiến em khó chịu hoặc áp lực, thì hứa sẽ bao giờ về nó nữa, nhưng hãy cho một cơ hội để chăm sóc em khi sinh, em quyết định , ?"
Lư Thiếu Hoa cho Trần Sa Sa cơ hội từ chối, : "Đừng từ chối tiểu gia , đây là đầu tiên từ lúc lớn lên thấp giọng với một cô gái như , nếu em dám từ chối, tiểu gia c.h.ế.t cho em xem."
"Phụt~ haha..."
Trần Sa Sa Lư Thiếu Hoa lưu manh vô nũng đến mức cô thể nhịn , từ góc độ của Đường Thần chỉ thể thấy là cô đặc biệt vui vẻ khi ở cùng Lư Thiếu Hoa tên ấm quần áo lụa lưu manh đó.
Trần Sa Sa đang liền thành chảy nước mắt , cho đến khi giọt nước mắt to như hạt đậu của cô chảy xuống cánh mũi.
Đây là đầu tiên Lư Thiếu Hoa thấy Trần Sa Sa , cô như , nhưng trong mắt Lư Thiếu Hoa chính là hoa lê vũ đái rơi lệ xem đặc biệt xinh .
Trần Sa Sa thương tâm như , cũng khiến thiếu gia Lư Thiếu Hoa sợ hãi, dường như luống cuống gì: “Sa Sa, em, em chứ?”