Thấy Đường Thần uống thuốc xuống, Bạch Tuyết mới phát hiện thảm chân sữa cùng vài vụn giấy, còn chiếc cốc đáng yêu của Trần Sa Sa thì giường.
Bạch Tuyết hỏi Trần Sa Sa với giọng hài lòng: “Con gái, tấm thảm xảy chuyện gì ?” Tất nhiên bà rằng Lư Thiếu Hoa pha ly sữa cho Sa Sa. Tờ giấy đó, là do Lư Thiếu Hoa nghiêm túc khi rời . Lúc đó còn hi hi bảo bà ngoài , khi rời để lời nhắn cho Sa Sa.
chuyện gì ? Cái cốc mặt đất, sữa đổ thảm, cần tốn nhiều sức cũng suy nghĩ , xảy những chuyện gì.
Trần Sa Sa cắn môi và do dự , cô là loại con gái đặc biệt linh hoạt và dối, vì khi Bạch Tuyết tức giận hỏi như , cô thế nào!
Đường Thần khẽ nhíu mày, mở mắt , với giọng nghiêm túc và nặng nề: "Dì ơi, cháu vô tình đổ cái cốc. Chắc là sốt nên tỉnh táo, do Sa Sa cho cháu hạ sốt nên để ý đến tấm thảm."
Bạch Tuyết hài lòng, bà đau lòng về tấm thảm ? Bà là cảm thấy đau lòng với việc con gái nửa đêm Đường Thần mò gây sức ép, trả cho con bé đủ loại tính tình cùng cố ý gây sự, bà thể chịu đựng việc con gái ức h.i.ế.p mí mắt như thế !
lời của Đường Thần ý gì?
Giống như cho rằng Bạch Tuyết bà cảm thấy đau lòng vì tấm thảm , mà là vì lo cho con gái của bà !
Tốt lắm, quả nhiên là con trai của Đường Gia Thành và Nhạc Lâm, bất tri bất giác hạ Bạch Tuyết bà một ván.
Bạch Tuyết là ngoan cố, mà thể con gái ngốc nghếch của thích Đường Thần nhiều như như nào, bà cũng thể mặt Đường Thần con bé hẳn là tự ti, con gái bà và Đường thần tại nhận ? Quen , hiểu yêu , những chuyện Sa Sa bao giờ kể chi tiết với Bạch Tuyết, nhưng Bạch Tuyết hiểu rằng con gái trả giá đắt để dành lấy tình yêu của .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-6022-co-chet-cung-phai-yeu.html.]
Bằng , tại nửa đêm cô ngốc nghếch theo Lư Thiếu Hoa, chấp nhận giúp việc cho khác, miễn là chỗ trú ẩn mà Đường Thần tìm .
Bất cứ khi nào bà nghĩ đến điều , Bạch Tuyết cảm thấy đặc biệt buồn và hận một nỗi thể mang cho cô những điều nhất thế giới, cũng cấp thứ cho con gái, ôm con gái và cưng chiều con gái, nhưng bà thể mang cho con bà một gia đình hạnh phúc trọn vẹn!
Nói như , cô vẫn cảm thấy tự ti, mặt Đường Thần, mặt Nhạc Lâm, con gái bà vẫn mang cảm giác tủi nhục thấp kém, cha, gia đình trọn vẹn, đồng nghĩa với việc cô là con hoang. Như con gái bà gì khác trẻ mồ côi?
Tuy nhiên, bà cố gắng hết sức để tìm con gái, để tìm con gái, bà thêm giờ để kiếm tiền nhưng chỉ một điều duy nhất là bà thể cho con một mái ấm trọn vẹn.
Bạch Tuyết mím chặt môi, thật lâu mới : "Sa Sa, con về phòng nghỉ ngơi . Mẹ ở đây chăm sóc cho Đường ."
Mê Truyện Dịch
Trần Sa Sa ngốc, cô thể thấy Bạch Tuyết đang tức giận, cô cũng hiểu cô nhất định gì với Đường Thần, vì cô lo lắng : "Mẹ, là cứ để nghỉ ngơi một , một lát nữa con sẽ đến xem , hoặc nếu gì nghiêm trọng, con sẽ gọi cho ."
Bạch Tuyết nghiêm nghị : "Thuốc trong nửa giờ sẽ hiệu quả, con nghỉ ngơi , nửa giờ nữa sẽ rời ."
Đường Thần Trần Sa Sa, thua kém Bạch Tuyết : "Sa Sa, nghỉ ngơi ! Anh cũng chuyện với dì. Đừng lo lắng, cả, sẽ giải thích rõ ràng với dì." Không thái độ của Bạch Tuyết, dù dù c.h.ế.t cũng sẽ buông tay.
Trần Sa Sa nhíu đôi mày thanh tú, Đường Thần, cảnh cáo : "Anh phép càn quấy với em."
Đường Thần nở nụ : "Anh dám, em mau ngoan ngoãn ngủ ?"