Đường Thần gật đầu, tay nâng ly rượu: “ tin tưởng cô thể , nhưng mà, thành việc lớn, cũng cần sức mạnh của nhiều . Đương nhiên, nếu chuyện thực hiện ở Thịnh Đường thì sẽ dễ dàng hơn nhiều. Tuy nhưng con đường phía còn nhiều chông gai, hy vọng chúng thể hợp tác vui vẻ! xin cạn!”
Triệu Tử Khanh cũng đáp : “Cảm ơn Tổng giám đốc Đường tin tưởng, nhất định sẽ cố gắng!”
Hai cạn hết ly rượu, chờ đợi món bít tết sắp bày lên. Lúc , cửa thang máy mở , một đám bước tới, cảnh tượng như áp đảo bộ mấy cặp đôi đang dùng bữa, huống chi Đường Thần còn thấy đứa nhỏ bên cạnh, hai chân lập tức mềm , ánh mắt sáng rực!
Đây là nhà lãnh đạo quân sự tài ba Cố Bắc Thần , còn mấy em thiết của và nhà của bọn họ nữa! Còn về phần trẻ con thì còn thể là của ai nữa chứ!”
Tuy nhưng bọn họ cảnh tượng mắt cho ngây , Đường Thần ở đây ăn cơm với Triệu Tử Khanh? Một dấu chấm hỏi to đùng hiện trong mắt của mấy mới bước .
Đường Thần , quả thật hổ là thừa kế của Thịnh Đường nha, về điểm , các bạn đồng trang lứa thể phục . Một nhân vật lừng lẫy thế cho thể nghĩ là “ngẫu nhiên gặp mặt” , nhưng mà Đường Thần cho rằng đây chính là “ngẫu nhiên gặp mặt” mà là “trùng hợp”.
Đường Thần mặc một bộ đồ tây cao cấp, ngạc nhiên qua bắt chuyện: “Hôm nay là buổi tụ họp của ban lãnh đạo cấp cao trong quân đội ?”
Hai Cố Bắc Thần và Trình Thiên Vũ vẫn bình tĩnh, bọn họ phớt lờ luôn Đường Thần, ánh mắt tập trung Triệu Tử Khanh.
Mê Truyện Dịch
“Đây là chuyện gì ?” Trình Thiên Vũ sang Triệu Tử Khanh hỏi Đường Thần, giọng cũng quá lớn tiếng, chủ yếu là do nơi là nhà hàng sang trọng, lớn tiếng quá cũng .
Đường Thần vui liếc Trình Thiên Vũ một cái: “ phát hiện gần đây càng ngày càng nhiều chuyện nha! đây là đang bàn chuyện công việc với cô tác giả xinh họ Triệu .” Nói xong, ánh mắt của Đường Thần lập tức nhắm trúng hai đứa trẻ song sinh tay Cố Bắc Thần, biểu cảm mặt từ sắc bén trở nên dịu dàng ôn nhu. Anh nhiệt tình hỏi: “Hai đứa nhóc thúi lớn như ? Tới đây, cho chú ôm một cái.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-6092-khong-muon-bi-chu-nguoi-xau-om-dau.html.]
Cậu ba họ Đường đổi nét mặt cũng quá nhanh đó, cho mấy vị lãnh đạo quanh chút ngờ . Ánh mắt nhiệt tình và dịu dàng của hai đứa nhóc song sinh nhà Cố Bắc Thần tuyệt đối là giả, như thế chứ?
Trong khi còn đang suy nghĩ, thì Cố Bắc Thần thấy , ánh mắt của Đường Thần thật sự là biểu hiện của việc thích trẻ con, cũng chỉ ứng phó chơi chơi như lúc .
Hai đứa nhóc sinh đôi của Cố Bắc Thần và An Noãn Noãn cũng hơn một tuổi, lẽ là Đường Thần thấy bao giờ!
Thời gian chạy nhanh thì chỉ cần những đứa nhỏ bên cạnh bạn là sẽ !
Từ cách ăn mặc, đến mang giày, thậm chí là kiểu tóc của hai bé con cũng đều giống , nhưng khi hai bé là đứa nhóc thúi, hai nhóc liền lập tức trở nên vui.
Cố Nhất Hằng tỏ ý vui, ngón tay nhỏ xíu chỉ Đường Thần, giọng non nớt cất lên: “Chú là chú , con chú ôm .” Nói xong liền nhảy xuống từ trong lồng n.g.ự.c An Noãn Noãn, chạy đến bên cạnh Triệu Tử Khanh.
Đứa nhỏ trong tay Cố Bắc Thần cũng chạy theo: “Con cũng chú ôm.”
An Noãn Noãn thật sự cạn lời với hai nhóc con , cô trừng mắt với con trai: “Lễ phép của hai đứa , thể chú là chú chứ?”
Cố Nhất Hằng nghịch ngợm lè lưỡi: “Bời vì chú con và trai là đứa nhóc thúi, rõ ràng là hai đứa con thơm mà!”