Trần Sa Sa kỹ mũi nữa: "Nhìn thì vẻ gì khác thường, đỏ, cảm thấy đau ?"
Đường Thần nhẹ nhàng vuốt dọc sóng mũi của Trần Sa Sa: "Thật sự đau, một đàn ông chút vết thương đó thì là gì, so với việc em chịu khổ và chịu đau thì cái thật sự chả là gì, cho dù ba và của em tay đánh , cũng hiểu, cũng đau, chỉ cần còn thể ở bên cạnh em là , chúng sẽ sinh thật nhiều con."
Trần Sa Sa cúi đầu: "Anh đừng nghĩ ba và của em là khó dễ , ông của em cháu đích tôn mất liền giận tới sinh bệnh luôn , hôm nay may mắn, ông đưa bệnh viện tịnh dưỡng , nếu thì sẽ cầm gậy đánh cho xem."
"Ha ha, những trong nhà ... đều đối xử với em !"
Giọng Đường Thần mang theo chút mệt mỏi, cằm đặt đỉnh đầu của Trần Sa Sa: "Sa Sa, còn em thì ? Bọn họ khó như , khó chịu, cố ý gây khó dễ cho , nhưng mà còn em thì ? Em đồng lòng với , hửm?"
Trần Sa Sa nhíu đôi lông mày thanh tú: " thật kì lạ, vì cái gì em thể ? Là vì bây giờ em là con gái nhà họ Trình ?"
Mê Truyện Dịch
Từ đến giờ Trần Sa Sa chuyện luôn thẳng tính, gì cũng sẽ quanh co lòng vòng, cứ trực tiếp như .
Đường Thần dường như nhớ đến Nhạc Lâm, nhéo nhéo mặt của Trần Sa Sa: "Anh đối xử với em như , em cảm nhận ? Hửm?"
Trần Sa Sa lắc đầu: "Không, là em cảm nhận , mà là em cảm thấy trong lòng vẫn còn ẩn chứa gì đó khi đối xử với em, dù thì cũng thích Noãn Noãn mà, hơn nữa là ở mặt em mà tỏ vẻ thích cô , đương nhiên là em cảm thấy chuyện thích em là cũng mà cũng , bởi vì ngoài thích cô ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-6382-vo-chong-dong-tam-hiep-luc-vuot-qua-song-gio.html.]
Những chuyện , Trần Sa Sa luôn bản đừng suy nghĩ đến nữa, nhưng mà Trình Diệp và Trình Thiên Vũ tra những chuyện , cho nên Bạch Tuyết cũng cảm thấy nghi ngờ tình cảm của Đường Thần đối với con gái của , ít nhất thấy tám mươi phần trăm sự yêu thương của đàn ông thì mới thể đánh cược cả đời .
Đường Thần nhíu mày: ", phủ nhận là lúc từng thích cô điên cuồng. mà lúc cô kết hôn với Cố Bắc Thần, khổ sở, đau lòng, lạc lõng, nhưng cách nào phát tác, uống xong mấy bình rượu thì cảm thấy gì. Mà em thì khác, em chỉ trong một đêm biến mất ở thành phố B, trong lòng liền loạn cả lên, tuyệt vọng, hận em, hận em tại thể dũng cảm cùng kề vai sát cánh mà cố gắng, cái cảm giác em hiểu!"
Trần Sa Sa cúi đầu, thật lâu cô mới : "Được , ăn cơm đúng ? Đi xuống lầu ăn cơm !"
mắt Đường Thần vẫn sáng rực Trần Sa Sa: " mà em còn đồng ý với , đồng lòng với ?"
Trần Sa Sa trốn tránh ánh mắt sáng như của Đường Thần: "Có thể thì thể, điều, bọn họ ba tháng mới bàn chuyện kết hôn, chuyện đồng ý."
Mặt Đường Thần tươi như hoa: "Nói là em đồng ý ?"
Trần Sa Sa gật gật đầu: "Có là em tiền đồ ?"
Đường Thần ôm Trần Sa Sa lòng, mắt gương mặt của cô vất vả lắm mới tròn lên mà giờ ốm : "Chẳng lẽ gả cho Đường Thần thì em sẽ tiền đồ ?"
Trần Sa Sa nhẹ nhàng : " mà dù thì em cũng từng là con gái nhà họ Trình!"
Đường Thần nhếch môi yết ớt: "Em thật là khờ, em gì thì sẽ trèo đèo lội suối tìm em ? Chuyện dù em là ai cũng liên quan, hiểu ? Hơn nữa, hai mươi năm hôn nhân của hai chúng định sẵn !"