Hoắc Lệ Hành thu ánh mắt Cố An Ninh vị trí của , nhẹ nhàng : “Tiếp tục về nội dung lúc nãy.”
Lúc Hoắc Lệ Hành cảm thấy lúc nãy bế Diệp Minh Nguyệt mặt cũng chuyện bại hoại gia phong gì cả, mà thờ ơ, xa cách, bình tĩnh như chuyện gì xảy , rực rỡ nhất là đôi mắt của , trí tuệ của đầu, đôi mắt sâu thẳm…
Người đàn ông khoác bộ vest đen thủ công, kết hợp áo sơ mi tím, vẫn là phong cách thắt cà vạt, cúc áo cùng mở hờ, đôi môi mỏng, đường nét gương mặt thì sắc sảo.
Nhiều năm , cũng chính vì một ánh mắt , mà Cố An Ninh vạn kiếp bất phục mãi mãi thể thoát .
Cứ như , Cố An Ninh cũng còn tâm trạng họp nữa, nhưng cô vẫn cho đến khi cuộc họp kết thúc.
Đây là đầu tiên trong cuộc đời cô họp trong cuộc họp cấp cao mà thảm hại như .
Trong lúc đang vì câu cuối cùng của Hoắc Lệ Hành, thì Hạ Tấn Mặc nhanh chóng chuyển chủ đề báo cáo thành tích khảo sát và khen thưởng từng quý của cho ông chủ vui, thì Hoắc Lệ Hành liếc sang Cố An Ninh chật vật đang ngoài.
“Cố An Ninh ở , những khác tan họp.” Hoắc Lệ Hành xong câu đó, tất cả đồng nghiệp đều bằng ánh mắt đồng cảm mong cô ở , dù gì cũng giúp cô, ai bảo cô hôm nay cố gắng biểu hiện cho .
Bên ngoài phòng họp, Avril (tên tiếng của Ngải Duy Nhĩ) sải bước đôi giày cao gót, mặc chiếc váy ngắn cũn cỡn sắp lộ hết cả hàng, cùng với đôi bốt đen và tất lưới đen, khoác chiếc áo choàng màu be trợ lý.
“Mọi cái gì kêu là Bạch Liên Hoa ?” Ngón tay thon dài của Avril chỉ tới chỉ lui.
Mọi ngẩn mặt , tuy cô Bạch Liên Hoa chính là chỉ Cố An Ninh, nhưng nhất thời ai phản ứng kịp.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-6462-o-lai-noi-chuyen-rieng.html.]
Rõ ràng là cô họp hành hẳn hoi ông chủ giữ dạy cho bài học mà.
Avril hất mái tóc xoăn sóng, mùi thơm lan tỏa khắp nơi: “Không là cố ý đến muộn, thêm lúc họp chú ý, còn xin nghỉ việc nữa, tâm cơ sâu xa thế! Mọi , nhà tạo mẫu vàng , nhà tạo mẫu hàng đầu sinh như nào ? Chả trách mấy quý nào khảo sát khen thưởng cũng đạt, ai nấy chỉ xinh thôi thì tác dụng gì ?”
Một mập mập cuối cùng cũng hiểu lời của Avril, che miệng : “Ông chủ lớn bế bà chủ rời khỏi , gì còn chuyện gì của Angel nữa! Avril cô nghĩ nhiều đấy, nếu boss mới mà thích cô , thì gả cho cao phú soái từ lâu .”
Những khác đều sờ trán cô mập: “Tiểu Tống, cô sốt đấy ?” Liền cô mà cũng gả cho cao phú soái, đúng là mơ giữa ban ngày.
Trong phòng họp, Hạ Tấn Mặc vẫn ở đó.
Hoắc Lệ Hành cảm thấy Hạ Tấn Mặc chính là đầu heo, nhẹ nhàng : “Hạ tổng, việc của , chuyện riêng với nhà tạo mẫu hàng đầu.”
Mê Truyện Dịch
Hạ Tấn Mặc gì chỉ nuốt nước bọt, phụ nữ là do Trình Thiên Vũ nhét bằng công ty , bây giờ hợp tác với Hoắc Lệ Hành lưng Trình Thiên Vũ, vẫn đang phát mệt để giải thích cho Trình Thiên Vũ, nếu Cố An Ninh xảy chuyện gì, chắc sẽ Trình Thiên Vũ xử lý mất.
“Hoắc tổng , ừm, cô bé bà ở nhà ốm, mới vội vàng nghỉ việc, xem?” Hạ Tấn Mặc xoa tay với Hoắc Lệ Hành.
Hoắc Lệ Hành nhíu mày vui, cô là cô bé ?
Lại còn bà ở nhà? Cô còn nhà ?
“Không , việc của , chuyện riêng, sẽ chuyện gì .” Hoắc Lệ Hành nhấn mạnh mấy chữ “sẽ chuyện gì ”.