Nói thật, tuy cô trang sức gì nhưng cô vẫn cực kỳ chú ý trong chuyện . Cô chỉ đeo thứ thích, chỉ đeo đồ thật chứ bao giờ đeo đổ giả để thoả mãn thói hư vinh của bản .
, cô là một cô gái như . Cô là đến cả đồ trang sức cũng thích kiểu “tạm chấp nhận” mà “kết hôn chớp nhoáng” với Cố Bắc Thần. Thật cô cũng doạ cho hết hồn.
Mê Truyện Dịch
Cố Bắc Thần thấy An Noãn Noãn ngây , chằm chằm chỗ nào đó quầy hàng thì khẽ nhíu mày quan sát cô.
Bản cô vẫn hề gì, cứ thất thần đó, còn chẳng hề cho cô gái bán hàng lấy một câu trong khi đang cô bằng đôi mắt đầy trông mong.
Cố Bắc Thần nhíu mày sâu hơn, dậy, trực tiếp kéo cô về phía , cánh tay thon dài của gần như giam cô giữa và quầy hàng. Anh cúi đầu, mùi đàn hương nhàn nhạt và mùi đàn ông trưởng thành vây lấy cô: “Thích vàng là bạch kim?”
An Noãn Noãn hề cố tỏ vẻ mà cô thực sự quen với việc đàn ông hở cái là ôm hôn, hơn nữa hai còn đang ở mắt bao , thế còn đang mặc quân phục nữa chứ.
Mặt cô nhanh chóng đỏ lên, cô khẽ giãy dụa khỏi sự giam cầm của , tránh ánh mắt cực nóng của , đáp: “Bạch kim.”
Cố Bắc Thần gật đầu : “Được!”
Anh chỉ một chữ bắt đầu chọn nhẫn giúp cô. Vốn dĩ định đặt nhẫn cưới và vòng cổ cho cô nhưng chẳng hiểu hôm nay mua cho cô một chiếc nhẫn. Ai ngờ cô nàng chọn tới chọn lui mà vẫn chọn chiếc nào, thành đành trở thành quyết định.
Cố Bắc Thần vuốt mái tóc của An Noãn Noãn, với bán hàng: “Kia, cái và cả nữa, đều mang cho vợ đeo thử xem kiểu nào hợp với cô nhất.”
Những chiếc chỉ đều là mấy kiểu An Noãn Noãn chằm chằm .
Cô bán hàng tới khép miệng , gật đầu lia lịa, còn gọi mấy đồng nghiệp giúp “hầu hạ” hai vị khách hàng lớn . Vì ư? Vì mấy kiểu mà Cố Bắc Thần chọn đều là hàng giá xa xỉ và thuộc phiên bản giới hạn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-661-vo-co-bac-than.html.]
An Noãn Noãn khác gì một con rối nào đó kéo thử.
Cố Bắc Thần chỉ quan sát nét mặt của An Noãn Noãn. Cuối cùng, ánh mắt của dừng một đôi nhẫn, đây là một đôi nhẫn cặp, như đơn giản nhưng khi An Noãn Noãn đeo lên cực kỳ và hợp.
Cố Bắc Thần cầm lấy ngón tay mềm mại như xương của An Noãn Noãn, thật lâu với cô bán hàng: “Kiểu .”
Tuy bình thường thể đeo nhẫn nhưng chỉ cần cô thích là .
Hai mắt cô bán hàng là bong bóng màu hồng. Cô đưa An Noãn Noãn quẹt thẻ, đồng thời cũng dẫn cô chọn mấy món quà dành cho các cặp tình nhân trong tiệm.
Cố Bắc Thần An Noãn Noãn bán hàng dẫn , khoé môi cong lên. Anh cúi đầu, mấy chữ sổ đưa cho bán hàng mặt: “Khắc mấy chữ lên nhẫn, đừng khắc sai đấy.”
Cô bán hàng mỉm một cách chuyên nghiệp vội cầm lấy quyển sổ đưa: “Không sai ạ. Anh yên tâm chờ một lát, sẽ xong nhanh thôi ạ.”
An Noãn Noãn theo cô bán hàng quẹt thẻ. Đến khi cô ôm một con thỏ còn lớn hơn cả trở về thì họ vẫn khắc chữ xong.
Cố Bắc Thần cho cô chuyện khắc chữ mà chỉ bảo cô đợi một lát.
Cô nàng nào đó quơ quơ con thỏ khổng lồ mặt : “Cái ?”
Cố Bắc Thần khẽ véo tai con thỏ, ôn hoà : “Anh thấy nó bằng em.”