An Noãn Noãn “khụ…” một tiếng ôm chặt con thỏ, đầu . Người đàn ông so sánh cô với một con thỏ, so sánh chẳng giống ai cả.
Lúc , một cô bán hàng với Cố Bắc Thần: “Thưa , chúng khắc chữ xong ạ, kiểm tra xem .”
Cố Bắc Thần cầm lấy chiếc nhẫn, quan sát một lát gật đầu: “Ừm, tồi!”
An Noãn Noãn như một cô bé tò mò mà xoay , tươi rói như chuyện chẳng liên quan gì đến : “Còn chữ nữa ? Em xem khắc chữ gì nào.”
Cố Bắc Thần vươn tay kéo cô , cầm lấy tay của cô đeo nhẫn lên ngón áp út. Đeo xong, nghiêm túc cô, : “Không tháo .”
Lần đầu tiên An Noãn Noãn cảm thấy đời dịu dàng bá đạo như . Cô nhẫn khắc chữ gì , thoả mãn lòng hiếu kỳ của cô ?
Mê Truyện Dịch
An Noãn Noãn khẽ bĩu môi: “Anh lính , cho xem chữ khắc nhẫn ?”
Giọng điệu bất đắc dĩ nũng của cô chẳng những chọc Cố Bắc Thần bật mà còn chọc mấy cô nàng bán hàng đang “mê trai” nữa.
Người nào đó nghiêm mặt, bá đạo với cô bán hàng: “Giúp chỉnh kích cỡ của chiếc nhẫn cho vợ tháo nó mới thôi.”
An Noãn Noãn lặng lẽ nuốt nước miếng, ánh mắt Cố Bắc Thần cực kỳ u oán. Sao đời biến thái tới chứ?
Cố Bắc Thần thấy cô tức giận mà dám gì thì giật giật khóe miệng. Anh nhẹ nhàng xoa đầu cô, trêu: “Đến khi em thấy sẽ để cho em thấy. Nghe lời . Nếu cho phép thì tháo đấy, ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-662-vo-co-bac-than.html.]
An Noãn Noãn thầm rủa trong lòng là “ai mà thèm ”, thực tế cô chỉ nào đó im lặng một lúc lâu, mới : “ là biến thái…”
Lần đến lượt Cố Bắc Thần cạn lời, “…”
Thực chiếc nhẫn cho nữ chỉ khắc mấy chữ “Vợ Cố Bắc Thần” đơn giản mà thôi, còn chiếc cho nam thì khắc ba chữ “An Noãn Noãn”.
Cố Bắc Thần quan sát thật kỹ chiếc nhẫn của cất trong hộp gấm, đó đút hộp túi quần. Anh An Noãn Noãn, : “Về nhà xem thứ gì gói cái nhẫn cho , chỉ thể để nó trong túi áo thôi.”
Lúc , An Noãn Noãn chẳng hề để tâm tới tìm thứ gì gói nhẫn mà cô chỉ xem nhẫn khắc chữ gì.
Cố Bắc Thần nắm chặt lấy tay cô, đút hộp nhẫn trong túi quần: “Về nhà cho xem, giờ .”
An Noãn Noãn mặt quỷ với : “Người vốn dĩ thèm nhé, hừ.”
Cố Bắc Thần mắt cô. Anh hề thấy chút tình yêu nam nữ nào trong đó, nên cô mới quan tâm tới chuyện nhẫn khắc gì, cô chỉ tò mò thôi. Không , lòng tin.
Nói thì , Cố Bắc Thần vẫn chú ý tới sức ảnh hưởng của , dù thì đang mặc quân phục, thế bộ quân phục của đầy và gạch, “chói” tới mức khiến trung tâm thương mại xôn xao cả lên.
Tuy đang hai họ nhưng nào đó sớm quen với chuyện . Anh cúi đầu, khẽ hôn lên môi An Noãn Noãn một cái, giọng trầm thấp vang lên: “Về nhà thôi, ông bà đang chờ đấy.”
Người Cố Bắc Thần thuộc kiểu mặc quần áo thì gầy mà cởi chắc nịch, thêm khuôn mặt trai 360 độ góc c.h.ế.t hớp hồn tất cả bán hàng. Nhìn cưng chiều cô nàng ngây ngốc luôn theo kịp tư duy của , mấy cô nàng bán hàng sợ ngây .