Cố An Ninh thật sự chịu đựng hết nổi , vẻ như Hoắc Lệ Hành quyết tâm gặp hai đứa nhỏ cho bằng . Không từ lúc nào mà thể và xác định chắc chắn hai đứa nhỏ là con của nữa!
Cố An Ninh nhíu mày , cô mặt phía ngoài cửa sổ, ánh mắt trở nên vô định, Hoắc Lệ Hành bức ép cô đến mức , cô nên mang theo hai đứa nhỏ rời khỏi Hải Thành ?
“Cố An Ninh?” Hoắc Lệ Hành lạnh lùng nghiến răng gọi tên cô.
Lúc , Cố An Ninh mới chậm rãi thu hồi ánh mắt của , cô lạnh lùng về phía , trong ánh mắt đều là sự chán ghét và khinh thường. Tại con gái với đôi mắt tỏa sáng , giờ đây biến thành một trưởng thành, lạnh lùng và xa cách đến như ?
Hoắc Lệ Hành trầm xuống, với cô: “ cô đang nghĩ cái gì, cũng hiểu cô đang lo lắng điều gì. Yên tâm , dự định sẽ giành con với cô , nhưng cô thể để bọn nhỏ nhận …..để bọn nhỏ về . Dù thì hai đứa nhỏ cũng là con của , cho dù cô cố gắng phủ nhận cách mấy thì đó cũng là sự thật!”
Cho dù Hoắc Lệ Hành gì, Cố An Ninh vẫn chỉ dùng ánh mắt lạnh lùng mà , cũng lên tiếng đáp . Giờ khắc , cô lọt tai chuyện gì cả, sự thật gì cô cũng chấp nhận và cũng càng thấy gương mặt của Hoắc Lệ Hành. Trong đầu cô bây giờ chỉ nghĩ, cô ở gần thêm một giây phút nào nữa, cô rời khỏi cái nơi quỷ quái , nhanh chóng mang theo hai đứa nhỏ cao chạy xa bay.
Anh thấy cho dù thế nào, Cố An Ninh vẫn giữ nguyên biểu cảm lạnh lùng đó. Hoắc Lệ Hành cảm thấy vui, nhíu mày , thấp giọng mà với cô: “Cố An Ninh?”
Lần , Cố An Ninh đáp bằng đôi mi run rẩy, vẫn là lời nào, ngay cả đôi môi căng mọng cũng vì quá tức giận mà mím chặt .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-6631-ai-cho-co-den-day.html.]
Có vẻ như vết thương của Hoắc Lệ Hành thật sự ly nước nhiễm trùng, hoặc cũng thể là vì hút thuốc, nhưng tóm , cô chỉ thấy sắc mặt của ngày một kém hơn. Mãi cho đến khi mặt trở nên trắng bệch, đôi môi tím tái thể phát một lời nào, cứ như dựa phía , ánh mắt chằm chằm cô.
Cố An Ninh cũng rước thêm phiền phức, đặc biệt là gặp một tên cực kỳ rắc rối như Hoắc Lệ Hành, cho nên cô lập tức xoay mở cửa phòng bệnh, với vệ sĩ bên ngoài: “Gọi bác sĩ, vẻ như Tổng giám đốc Hoắc sắp qua khỏi nữa !”
Mê Truyện Dịch
Mí mắt Hoắc Lệ Hah khẽ động, con gái c.h.ế.t tiệt thật sự hy vọng c.h.ế.t đến ! Đã là lúc nào mà còn quên trù ẻo nữa!
Rất nhanh đó, một đám bác sĩ và y tá lượt chạy , một giây , lập tức đưa lên giường bệnh.
Mà Cố An Ninh vẫn thể khỏi phòng bệnh nửa bước, cô vẫn luôn vệ sĩ cản , hết cách, cô đành sofa xử lý công việc của . mà công việc bình thường chỉ cô và Đóa Nhi cùng , hôm nay tăng thêm mấy trợ lý nữa cùng hỗ trợ, chỉ cần cô online, bọn họ lập tức tụ họp , nhanh chóng báo cáo tiến độ công việc cho cô .
Trên giường bệnh, bác sĩ phụ trách quan tâm đến uy danh của Hoắc Lệ Hành trong giới mà chỉ lạnh lùng : “Bác sĩ Hoắc , gì cũng là đồng đạo với chúng , chơi thì cũng thôi , còn gây thêm nhiều rắc rối cần thiết cho nhân viên y tế chúng nữa. Mấy cái tính toán với , nhưng một bác sĩ kinh nghiệm thâm niên như , thể phạm một sai lầm cơ bản như chứ? Sao thể tùy tiện để cho vết thương dính nước thế ?”
Hoắc Lệ Hành lập tức phát huy tài năng ăn của : “Tay lực nên cầm ly nước cẩn thận, kết quả là lỡ tay đổ.”
Người bác sĩ phụ trách cũng là một bác sĩ trẻ tuổi, hình như còn quan hệ với Trình Thiên Vũ nữa, thế là liền lên tiếng mỉa mai: “Vậy ? Đổ thẳng nước từ đầu xuống, điều chứng minh rằng lực tay của quá lớn, đưa ly nước lên quá cao, là do cố ý chơi ?”