Đứa trẻ dù còn nhỏ, nhưng câu hỏi nếu Ba ba thì như thế nào, mặt vẫn nở một nụ ngọt ngào, dường như sự vắng mặt của Ba Ba ảnh hưởng gì đến tính cách của chúng.
Cố An Ninh thực sự trả lời câu hỏi như thế nào. Đây là đầu tiên chúng tham gia các hoạt động tập thể kể từ khi chúng học mẫu giáo. Cô thực sự chúng cảm thấy khác biệt với những đứa trẻ khác. Có lẽ đây chúng học mẫu giáo nên thấy rõ ràng, nhưng bây giờ khi học mẫu giáo, loại cảm giác bối rối và lo lắng thể gặp thường xuyên!
Cô thể gây rắc rối cho Trình Thiên Vũ một nữa!
Cô thực sự gây quá nhiều rắc rối cho Trình Thiên Vũ , cô cũng thế nào.
Hồi lâu thấy Cố An Ninh trả lời câu hỏi, Ninh Ninh dễ thương hỏi: "Mẹ ơi, là, ba ba ốm ạ?"
Cố An Ninh vội vàng nương theo lời của Ninh Ninh và trả lời: " , đúng ! Ninh Ninh thật là thông minh!"
An An gì, lúc nào cũng cúi đầu đá đá trông ủ rũ..
Cố An Ninh từ tận đáy lòng than phiền rằng tính khí của con cô thực sự giống tên khốn Hoắc Lệ Hành, điều đó chút nào.
Mê Truyện Dịch
"An Ninh?"
Đột nhiên, khi thấy giọng của Hoắc Lệ Hành, Cố An Ninh rùng một cái, xung quanh, chỉ thấy Hoắc Lệ Hành mặt ba bọn họ.
"Chú?"
Ninh Ninh và An An đồng thời đáng yêu hô lên một tiếng với Hoắc Lệ Hành, Cố An Ninh sợ tới mức nắm lấy tay của hai đứa nhỏ, chằm chằm mắt Hoắc Lệ Hành: "Anh gì?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-6692-cung-nhau-di-an-mot-bua-danh-cho-tre-em.html.]
"Mẹ, đừng hung dữ với chú ! Chú cho nhà trẻ của chúng con nhiều đồ !" Lời của Ninh Ninh luôn nhiều hơn trai, khả năng biểu cảm cũng hơn trai nhiều.
Cố An Ninh nhíu mày, Hoắc Lệ Hành đang ở bệnh viện , gửi đồ đến nhà trẻ khi nào ?
Hoắc Lệ Hành dường như thể thấu tâm tư của Cố An Ninh, nhướng mày: "Hôm và ngày hôm qua đều đến nhà trẻ của chúng."
Vấn đề chỉ Hoắc Lệ Hành và Lí Văn Huy .
Sau khi thấy những lời mà Hoắc Lệ Hành cho là đương nhiên, Cố An Ninh thở hít , nhưng ở mặt hai đứa trẻ, cô thể thốt một lời nào.
Hoắc Lệ Hành dường như thái độ , bước gần Cố An Ninh và bọn trẻ: "Gần đây một nhà hàng phương tây thực đơn sẵn ngon dành cho trẻ em. Đưa chúng dùng bữa !"
Cố An Ninh trừng mắt Hoắc Lệ Hành: "Không cần, bọn chúng thích đồ ăn phương tây."
“Mẹ ơi, Ninh Ninh ăn đồ tây, cũng ăn kem ngon!” Ninh Ninh xong Hoắc Lệ Hành đang vui : “Chú, chú vẻ thoải mái! Phải ? Có đau bụng ?"
Hoắc Lệ Hành nãy Diệp Minh Nguyệt chọc tức, vết thương bụng hiện tại chút khó chịu, lúc nào tay cũng đặt ở bụng, nên tạo cho khác cảm giác như lời Ninh Ninh , đau bụng.
Mặt mày và khóe môi của Hoắc Lệ Hành đều ý , đưa tay lên xoa đầu nấm của Ninh Ninh: "Ninh Ninh thật ngoan, bụng chú đau, nhưng chú đói , ăn tối với chú ?"
Lời của Hoắc Lệ Hành rơi xuống, chạm đầu đứa con trai đang lạnh như băng của : "An An, con thích ăn gì? Hả?"
"Thứ mà em gái cháu thích ăn cháu đều thích, nhưng nếu cháu cho cháu và em gái ăn cùng lạ thì ?"