Lục Bắc nhận nhiệm vụ chăm sóc cho sự an  và  trách nhiệm liên quan đến tính mạng của Hoắc Lệ Hành vì , ánh mắt  Cố An Ninh là cầu cứu: "Cố tiểu thư, thời gian cũng  còn sớm,  lẽ bọn trẻ cũng đói , Hoắc tổng đến thời gian dùng bữa ,  là chúng  gọi món ! Để bọn trẻ ăn chút  chơi ,  đó  thể  ăn  chơi.
“Được .” Cố An Ninh cũng   là    đạo lí, tuy rằng  Lục Bắc chặn  ở bệnh viện  cho rời , nhưng cô hiểu rõ Lục Bắc cũng là nhận tiền lương của vợ chồng Hoắc Lệ Hành, đương nhiên    nghĩa vụ của  với họ, đây cũng  thể trách  .
Cố An Ninh cũng   ác cảm với Lục Bắc,  khi đáp   , cô  hai đứa trẻ: "An An, con với em gái ăn    hẵng chơi, ở đây đều là để chơi mà, mau  xem, chiếc ghế sofa và cái gối  đều chơi ! Kem vô cùng ngon đó."
Khi Ninh Ninh   về món kem, cha   trai đều  nhận nữa, lên cót đôi chân ngắn ngủn nhỏ bé của  chạy về phía Cố An Ninh: "Mami, kem ?"
Lục Bắc vội vàng  Hoắc Lệ Hành: "Hoắc tổng,  ! Trước tiên  nên nghỉ ngơi một lát, bằng  trợ lý Lý sẽ để đến đây." Sau đó  về phía Ninh Ninh và An An: "Ninh Ninh, An An, thích ăn kem gì? Kem ở đây đều  hình hoạt hình đó."
“Cháu  một con thỏ nhỏ!” Ninh Ninh giơ tay lên .
An An lạnh nhạt nhướng mày: "Cháu  tiểu hổ!"
Cố An Ninh nghiêm túc : "Vậy ngoan ngoãn  xuống ăn , ăn no  chơi,  ?"
"Dạ, !"
Hai đứa nhỏ nhanh chóng bò  sô pha,  thẳng lưng, hai đôi mắt to đen láy như , tò mò chờ đợi kem ốc quế tiểu hổ cùng thỏ nhỏ của chúng!
Lục Bắc nhỏ giọng hỏi  phục vụ: "Có thể   kem hình con thỏ nhỏ với tiểu hổ ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-6722-anh-trai-lanh-lung-vs-em-gai-dang-yeu.html.]
Mê Truyện Dịch
Người phục vụ mỉm  và gật đầu: "Dạ  thưa , hãy  cho   khẩu vị của hai bạn nhỏ, chúng  sẽ nhanh chóng  ."
Nói về khẩu vị! Hai đứa  chung quy quá nhỏ cũng   rõ  , ý của Cố An Ninh là  một vị bơ, một vị dâu tây là  , dù  hai đứa nhóc   ăn kem cũng  nhiều, hình như cũng  chọn   mùi vị, kiểu  gì ăn đó.
Sau khi Hoắc Lệ Hành  Cố An Ninh  xuống, bản  cũng  xuống bên cạnh cô.
Cố An Ninh đột nhiên  dậy, vòng quá cái bàn lớn,   vị trí khác bên cạnh hai đứa nhỏ, Hoắc Lệ Hành    cho ăn quả  hổ lớn ,  dường như cũng  quan tâm lắm, ngược  cảm thấy càng gần đứa trẻ  còn  hơn.
Người phụ nữ thối  xem Hoắc Lệ Hành  như một con mãnh thú  nước lũ .
Lúc  Ninh Ninh  thì thào  nhỏ, mà An An so với bọn trẻ  trưởng thành hơn, dù cũng  bé cũng  thích Hoắc Lệ Hành, cũng  thèm để ý đến câu hỏi của  , càng  nghịch ngợm như những đứa trẻ cùng tuổi, dùng lời  của bản   bé, đó là ấu trĩ!
Ban đầu, Cố An Ninh còn lo lắng hai đứa nhỏ  từng thấy nhà hàng như , hai đứa sẽ cùng  chơi đùa điên cuồng, nhưng bây giờ mới cảm thấy  nghĩ nhiều quá , loại môi trường  trong mắt của An An nhiều nhất là sự ấu trĩ, trong mắt Ninh Ninh là tò mò, thú vị thôi!
Sau khi Lục Bắc gọi đồ ăn nhẹ đặc sắc và kem đặc của nhà hàng cho hai đứa trẻ , đưa máy gọi đồ ăn cho Cố An Ninh: "Cố tiểu thư, cô coi gọi đồ ăn chính cho bọn trẻ,   để Hoắc tổng ăn chút đồ   uống thuốc cho đúng giờ.”
Cố An Ninh  đáp lấy nửa câu  của Lục Bắc, cầm lấy máy gọi món xem qua, Ninh Ninh cũng bò tới,  ở một bên mở miệng: "Oa! Thật là nhiều món ngon! Con  ăn cái  cơ ~"
Mà Hoắc Lệ Hành vẫn luôn  tìm  điểm nào phù hợp để  và Cố An Ninh  thể  chuyện đàng hoàng, vẫn trầm ngâm chờ đợi!