“Ưm…” một tiếng.
Cố Bắc Thần như cổ vũ mà càng thêm nhiệt tình hơn với môi răng của An Noãn Noãn. Anh chậm rãi cô hé môi, kéo theo cô “cùng múa” với .
Cô nàng nào đó chẳng chút kinh nghiệm kỹ thuật gì cả, nào đàn ông nào đó hôn đều há hốc miệng thở hổn hển.
Lần , cả cô đều như vét sạch, mặc cho Cố Bắc Thần đòi lấy, cô ngừng run rẩy, hùa theo …
Cố Bắc Thần cô gái đang khép hờ mắt, hai má ửng đỏ, ngừng run rẩy, yết hầu của siết , ôm chặt lấy cô, điều khiến ghế hạ xuống xoay , cả hai cùng ngã xuống chiếc ghế da cực kỳ thoải mái.
Nụ hôn của từ dịu dàng đến điên cuồng công thành đoạt đất. An Noãn Noãn cảm thấy cả đều bắt đầu chuếnh choáng.
Đến khi cảm thấy luồng gió lạnh thổi qua cô mới nhận Cố Bắc Thần còn thoả mãn với hôn nữa, bàn tay to của chậm rãi xuống, khiêu khích… kèm theo đó là vô nụ hôn môi của cô… An Noãn Noãn cảm thấy sắp bay lên đến nơi . Cô nghĩ nếu cô còn để tiếp tục thì cô chắc chắn sẽ đời nhà ma luôn.
Thấy cô bắt đầu hít thở nổi nữa, Cố Bắc Thần khẽ vỗ về An Noãn Noãn, khàn giọng : “Ngốc ạ, bao giờ em mới học cách thở khi hôn chứ?”
Nói xong, cắn cô mấy cái như nuốt chửng cô bụng, nhưng cô đau. Cắn mới chậm rãi thả cô .
An Noãn Noãn u oán trừng Cố Bắc Thần, ngừng thở dốc. Đôi môi mềm mại của cô giờ sưng đỏ.
Cố Bắc Thần cô: “Ha ha…”
Anh chỉ cô mà còn thành tiếng nữa, cô mất hết mặt mũi .
An Noãn Noãn tức giận trừng mắt đàn ông nào đó: “Xuống xe, mua đồ cho .”
Trong bệnh viện.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-681-me-chong-nang-dau-noi-chuyen.html.]
Đến cửa phòng bệnh của Từ Phượng Chi, An Noãn Noãn thấy sợ, cô rụt cổ, dám .
Tuy Cố Bắc Thần cho cô là chồng chuyện xảy trong tiệc cưới nhưng chỉ cần tiếng gầm trong điện thoại của thì cô bà tất cả .
Quả nhiên, Từ Phượng Chi nghiêng giường, hờ hững lướt qua hai bước phòng một cái cụp mắt, qua thì vẻ bà bệnh khá nặng. Còn Cố Vỹ Thành cạnh thì mang bộ mặt lạnh như băng, chẳng thèm để ý tới An Noãn Noãn, cũng chẳng buồn quan tâm tới Cố Bắc Thần.
An Noãn Noãn cắn môi , căng da đầu nhỏ nhẹ : “Cha, !”
Cố Vỹ Thành khẽ “ừ” một tiếng, còn Từ Phượng Chi bất ngờ ngước mắt. Việc khiến Cố Bắc Thần phần kinh ngạc.
“Ừm, hai đứa tự rót nước uống .” Từ Phượng Chi phá lệ một câu.
Bà càng như thế thì Cố Bắc Thần càng cảm thấy thấp thỏm bất an, đây rõ ràng phong cách của .
An Noãn Noãn đặt hộp quà lên bàn, cô gì lúc . Quan trọng là ngay cả mặt cha chồng cũng đen xì như , xem chuyện chút nghiêm trọng .
Từ Phượng Chi Cố Vỹ Thành: “Chẳng chuyện quan trọng ? Anh . Ở đây Bắc Thần và Noãn Noãn là .”
Sau khi Cố Vỹ Thành rời khỏi, An Noãn Noãn chai dịch của chồng, khẽ khàng hỏi: “Mẹ, uống nước ?”
Từ Phượng Chi nhẹ nhàng lắc đầu: “Không uống, con nghỉ , chuyện gọi y tá là .”
Mê Truyện Dịch
Hình ảnh theo lý thuyết là hình ảnh mà Cố Bắc Thần thấy nhất, nhưng giờ phút cứ cảm thấy kỳ lạ .
Ba mắt to trừng mắt nhỏ, cũng gì. Quan trọng là An Noãn Noãn và chồng chẳng gì.