Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Tổng Tài Cực Sủng Cô Vợ Nhỏ - Chương 68:2 Mẹ chồng nàng dâu nói chuyện

Cập nhật lúc: 2025-06-30 06:30:37
Lượt xem: 15

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thực lúc An Noãn Noãn sợ tới mức chẳng dám thở tiếng, cô ngoan ngoãn ghế, lưng thẳng tắp. Nhìn cô thế , Cố Bắc Thần đau lòng.

Bỗng nhiên điện thoại của Cố Bắc Thần đổ chuông. Hoá là ông nội và thủ trưởng lệnh cho tới quân khu nhanh nhất thể.

Mê Truyện Dịch

Gọi ngay lúc đúng là khó .

Nếu đưa vợ theo thì chẳng ai chăm sóc cả, nhưng nếu để cô ở thì chừng sẽ “ngược” cho tơi tả mất. Tuy rằng sẽ đối đãi con dâu như mấy mụ đàn bà đanh đá ngoài phố nhưng cách “ngược” cao siêu hơn.

Thấy con trai thôi, Từ Phượng Chi cố ý trừng mắt Cố Bắc Thần, “Không yên tâm thì đưa , . Mẹ c.h.ế.t đến nơi mà cần ở bên mới .”

An Noãn Noãn vội vàng nháy mắt hiệu với Cố Bắc Thần: “Không , . Dù gì em cũng đang rảnh việc gì mà, em sẽ ở đây với , việc thì cứ .” Thấy Cố Bắc Thần vẫn nhúc nhích, cô thêm: “Ông tìm thì nhanh . Em ở đây chờ truyền nước với cũng yên tâm ?”

Cố Bắc Thần đương nhiên lấy đại cục trọng, chỉ đành dặn dò An Noãn Noãn vài câu rời khỏi.

An Noãn Noãn một cực kỳ thông minh nhưng cô cũng hề ngu ngốc. Cô chồng cô ở chắc chắn là vì chuyện . Nếu bà thật sự hầu hạ thì chắc chắn đến lượt cô.

Lúc , căn phòng yên tĩnh hẳn .

An Noãn Noãn dám tỏ quá mức khẩn trương mặt Từ Phượng Chi, nhưng cô bất giác siết chặt hai tay với , cúi đầu, dám bà.

Từ Phượng Chi đột nhiên cất tiếng: “Nghe hôm nay cô tới gây sự trong tiệc liên hôn của hai nhà họ Lục và nhà họ Mục?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-682-me-chong-nang-dau-noi-chuyen.html.]

Giọng điệu của bà cực kỳ nhưng âm lượng lớn nên quá hung ác.

An Noãn Noãn giật ngẩng đầu, cắn môi: “Mẹ, hết ạ?”

Từ Phượng Chi giơ tay hiệu dừng : “Đừng, cô đừng gọi , nhận nổi .”

Nghe bà , An Noãn Noãn hiểu “chết đến nơi” .

An Noãn Noãn sợ, cô sợ khiến Từ Phượng Chi giận quá cho bệnh tình bà nặng hơn, cô vội vàng : “Mẹ, đừng giận, thể con giải thích ạ?”

“Giải thích?"

Từ Phượng Chi chỉ hỏi một câu như là An Noãn Noãn dám thêm lấy một chữ, cô sợ lo bà.

Nói thật, hôm nay Từ Phượng Chi tức nổi nữa. Dù cho bà hài lòng tới một vạn điều với con dâu thì cô cũng nên tự tìm đường c.h.ế.t như thế. Cô cứ ngừng gây chuyện như thì trách ai?

Từ Phượng Chi cố gắng đè lửa giận trong lòng xuống, mãi đến khi thấy thể bình tĩnh bà mới sang An Noãn Noãn: “Cô cần khẩn trương như , đến mức ăn cô .”

Dứt lời, bà liếc cô một cái tiếp: “ truy cứu chuyện giữa cô với con gái nhà họ Mục và con trai nhà họ Lục, nên cô căn bản cần giải thích gì với cả.”

Nói xong câu , bà dừng một cách chậm rãi và rõ ràng: “Noãn Noãn, bà ngoại cô cao tuổi, một việc, một cô gái nhỏ như cô thể gánh nổi. Cô yên tâm , nếu bà ngoại cô việc gì thì cứ cho , nhưng cô rời khỏi con trai , rời ngay lập tức. Dù cho hai đứa ở bên như thế nào thì một khi xé bỏ chứng nhận thì nhà họ Cố chúng chắc chắn sẽ bồi thường thỏa đáng cho cô.”

Loading...