"Cái gì ...! Ninh Ninh sốt? Được , con sẽ lên ngay..."
Cố An Ninh ném chiếc máy tính xuống và lao phòng bọn trẻ với tốc độ nhanh chóng.
Dì Dương ôm Ninh Ninh lòng, An An tỉnh dậy dụi mắt, hét lên: "Bà Dương ơi, em gái là c.h.ế.t ?"
Cố An Ninh con trai cho tức giận An An và hét lên: "Cố An An ngậm miệng quạ đen của con và ngủ ." Nói xong, bế lấy Ninh Ninh từ trong tay dì Dương ôm lấy.
"Hu, hu..."
An An ngóc đầu lên , đứa trẻ ít khi nhưng đầy ghét bỏ hét lên như bà ngoại trừng sói, trái tim của đứa trẻ mỏng manh đến mức thể kìm lòng nữa nên bắt đầu lớn.
Dì Dương vội vàng dỗ dành An An: "Ây u ôi, bảo bối ngoan của bà, con ? Em gái của con sốt thôi, , An An …..."
Cố An Ninh ôm Ninh Ninh, đỏ bừng, đo nhiệt độ cho đứa bé, thu dọn đồ đạc để đến bệnh viện.
An An : "Con mới liên quan đến sống c.h.ế.t của em gái thối. Mẹ thích con. Mẹ trừng mắt con ghê lắm ~Còn hung dữ với con. Mẹ thích An An, An An là đứa nhỏ bà Dương nhặt ….huhu….."
Cố An Ninh đắp khăn mặt lên đầu Ninh Ninh, ôm con bé trong lòng dọa cô đến c.h.ế.t khiếp, cô nóng lòng đến bệnh viện, nhưng cái tên oa oa giường đó Cố An Ninh tức giận .
Để xoa dịu cơn nóng nảy của An An, Cố An Ninh ở cửa phòng trẻ ôm Ninh Ninh: "An An, con và em gái, đều thích! Bởi vì con là trai nên thường nghiêm khắc hơn với con! Đừng nữa! Em gái sốt . Mẹ đưa em gái đến viện tiêm. Con và bà Dương ở nhà ngoan ngoãn ? Vừa nóng lòng quá nên mắng An An , xin An An ? Mẹ sai !"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-6821-ba-chu-hoac-le-hanh-hoa-ra-lai-co-tac-dung-nhu-vay.html.]
An An lập tức ngừng , nhưng ngước mắt Cố An Ninh và Ninh Ninh trong vòng tay của Cố An Ninh: "Em gái sẽ sốt c.h.ế.t chứ?"
"Sẽ , sẽ , sẽ ~"
Cố An Ninh sắp con trai chọc cho tức chết, còn rủa em gái sốt chết, nhưng cô bao giờ dám la lớn với An An nữa.
Ninh Ninh sốt ba mươi chín độ , đến bệnh viện.
Cố An Ninh lo lắng : "An An, ngoan ngoãn, xuống ngủ , để bà Dương giúp giúp em gái uống thuốc hạ sốt, bảo bối lời nha?"
Mê Truyện Dịch
An An vốn dĩ hiểu chuyện là đứa trẻ trưởng thành sớm, ngoan ngoãn gật đầu xuống, chằm chằm bằng đôi mắt đen láy, Cố An Ninh cùng dì Dương đang bận rộn.
Cố An Ninh đặt Ninh Ninh ghế sô pha, đưa tay kiểm tra nhiệt độ nước và cho Ninh Ninh uống một gói thuốc hạ sốt khi đến bệnh viện.
Ngay khi Ninh Ninh rời khỏi vòng tay của Cố An Ninh, con bé liền xuống mép ghế sô pha, nôn một ngụm bã cơm, đó nôn nhiều thứ, cơ bản là những thứ bé ăn buổi trưa, một còn tiêu hóa hết, vẫn còn là nguyên miếng.
Cố An Ninh hiểu rằng gì đó trong đồ ăn, cô vỗ nhẹ lưng Ninh Ninh, khuôn mặt cô bé tái mét vì nôn mửa, nước mắt chảy .
Cố An Ninh đau khổ và thể thở ! Trái tim hận thể g.i.ế.c c.h.ế.t Hoắc Lệ Hành, thực sự là một ngôi chổi, tự nhiên hiến ân cần đúng là đen đủi.
Một lúc lâu , Ninh Ninh mới ngừng nôn mửa, nhưng cơn sốt cao vẫn còn, cô bé nôn đến mức trong vòng tay của Cố An Ninh mà mềm nhũn như sợi mì.