Cố An Ninh thời gian: “Được ! cho thời gian nửa giờ.”
Khóe môi Hoắc Lệ Hành khẽ nhếch, nửa giờ, đó nghĩa bọn họ thể việc khác ?
Ví như, chuyện còn thành, còn thể tiếp tục ?
Rốt cuộc đôi môi của phụ nữ quá mê hoặc, cực kỳ mềm mại như một viên kẹo bông gòn, thở ngọt thanh nơi khoang miệng hề mùi vị hóa chất mỹ phẩm, nghĩ còn thể nội tâm sâu thẳm của nào đó nổi lên ngọn lửa rõ.
Kỳ thật, chuyện cùng Cố An Ninh chỉ cần vài phút là thể xong, còn cô thể , thực sự thể hiểu hành vi cũng như tư duy của cô.
Chỉ hy vọng cô thể hiểu rõ, bây giờ đang thực hiện một chuyện cô lúc nhưng thể là , cần tự nhiên sinh chuyện khiến phân tâm giải quyết hậu quả là .
Còn chuyện khác, Diệp Minh Nguyệt sớm phản bội , ở thời điểm liều c.h.ế.t giải cứu Cố An Ninh, Diệp Minh Nguyệt còn đang ở đàn ông khác, sức hưởng hoan lạc……
Chuyện xa mất mặt như thế, Hoắc Lệ Hành thể mở miệng với Cố An Ninh đây!
Anh Cố An Ninh nhạo .
Cố An Ninh phát hiện Hoắc Lệ Hành cắn đầu mẩu thuốc lá, khóe môi mỉm cô một lời, phụ nữ nào đó nổi giận, trừng mắt đàn ông đối diện: “Anh rốt cuộc ? Không thì , nhọc cãi cọ với .”
Hoắc Lệ Hành buồn : “Hút xong điếu thuốc, nửa giờ là đủ .”
Cố An Ninh lập tức cảm thấy bản giống như rơi cái hố Hoắc Lệ Hành bố trí.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-7271-em-co-the-xach-dao-phay-chem-toi.html.]
Cố An Ninh quả thật chờ nào đó hút xong điếu thuốc mới phát hiện chuyện đúng! Hoắc Lệ Hành đang chằm chằm cô xem gì đó, cúi đầu, thì nó, là cô mặc áo ngủ và áo khoác ngoài, bây giờ khoanh hai tay ôm lấy phía , vạt áo khoác đang mở rộng.
Tuy rằng áo ngủ của Cố An Ninh thật bảo thủ, dạng áo ngủ cổ tròn, vải dệt bằng lụa cotton màu hồng nhạt, cô cũng mua nổi quần áo quá quý giá, chỉ cần ăn mặc thoải mái là .
từ góc độ Hoắc Lệ Hành tới giống, cơ bản chính là một loại mỹ cảm cấm dục, khác suy nghĩ bậy bạ!
Cố An Ninh tiếng động kéo vạt áo khoác che , hết lời của Hoắc Lệ Hành liền đừng dậy: “Đã , sẽ phối hợp với Lục Bắc.”
Mê Truyện Dịch
Nếu cô giữ thái độ hạ thấp tư thái, lẽ đêm nay thật sự thoát khỏi ổ sói của Hoắc Lệ Hành.
Lần , Hoắc Lệ Hành quả thật dây dưa với Cố An Ninh nữa, mà dậy, dựa tay vịn của ghế sô pha, lười biếng : “An Ninh, cứ như mà ? Chúng hình như còn chuyện xong đấy.”
Cố An Ninh đầu , vẻ mặt nghiêm túc : “Sự tình gì? Không mảnh vỡ đều quét hết ?”
Khóe môi Hoắc Lệ Hành khẽ nhếch lên, mắt phượng liếc ghế sô pha : “Chỗ hình như quét dọn, mới nhớ , hiện tại chút thoải mái, em qua xem mảnh vụn nào , miễn ngày mai con trai con gái cắt .”
Cố An Ninh nghi ngờ, thầm: “Hẳn là chứ nhỉ! qua xem một chút~” Vừa , Cố An Ninh thật sự qua, xổm mặt đất tìm kiếm một lúc lâu, mới đỡ sô pha dậy : “Không……”
Phía giữ lấy giam cầm, môi Hoắc Lệ Hành tiến đến bên mặt dừng khóe môi của Cố An Ninh.
“A…… Ô ô……”
Hoắc Lệ Hành thật cũng dám hôn sâu, chỉ nhẹ nhàng gặm cắn cánh môi của cô, nhẹ : “Cố An Ninh, một cô gái thông minh như em, ngốc như thế, thật dễ lừa, hửm? Đó là một bình sứ Thanh Hoa, là đồ sứ, vỡ cũng nhiều mảnh vụn như , mà kệ TV bằng acrylic cao cấp, cũng chỉ vỡ vài miếng lớn mà thôi, em chẳng lẽ thấy ?”