Cố An Ninh bước tới chỉnh chăn cho Ninh Ninh, nhẹ nhàng lấy con búp bê vải đặt bên cạnh bé, đó cúi đầu xuống hôn lên cái môi bé nhỏ hai cái. Hoắc Lệ Hành động tác của cô dọa sợ, sợ rằng cô sẽ cho bé con thức giấc, phá vỡ khung cảnh mỹ mắt !
Cố An Ninh xử lý xong Ninh Ninh liền sang An An. Cô cũng chỉnh chăn cho An An, đem hai tay đặt bụng của thằng bé để sang hai bên.
An An thích, hàng chân mày nhíu , cho Hoắc Lệ Hành sợ hãi đến mức nín thở !
Khóe miệng Cố An Ninh tràn ngập ý , cô nhẹ nhàng vỗ hai cái lên mu bàn tay bé, lập tức nhóc thở phì phì hai tiếng tiếp tục giấc ngủ.
Cố An Ninh tắt đèn ngủ chuẩn , bàn tay của Hoắc Lệ Hành ngăn tay cô , lắc đầu, nhỏ giọng với cô: “Cho , thêm một chút ?”
Cho dù Cố An Ninh đổi như thế nào, thì bản chất của cô bao giờ đổi, đáy lòng luôn mềm mại, thiện lương!
Thật , Cố An Ninh suy nghĩ thông suốt , ngoại trừ chuyện cha cô đột ngột bệnh qua đời, khiến cô luôn canh cánh trong lòng quên. Mãi cho đến khi cô gặp Hoắc Lệ Hành và Diệp Minh Nguyệt trong phận ông chủ và nhân viên, cô mới bắt đầu nghi ngờ về nguyên nhân cái c.h.ế.t thật sự của cha cô.
Nếu chuyện cha cô qua đời liên quan đến Hoắc Lệ Hành và Diệp Minh Nguyệt, thì cô thù oán gì với bọn họ.
Cuộc hôn nhân , vốn là ý định của trưởng bối bên nhà , mà chuyện tình của và Diệp Minh Nguyệt cũng hề sai, tình yêu vốn là phân biệt đúng sai, nhưng cô là một ở giữa hai bọn họ, nếu như tất cả qua thì cứ để cho nó qua luôn .
Thứ con thể chế , chính là tình cảm, Cố An Ninh cũng như . Cô thể chịu đựng khó khăn vất vả, nuôi dưỡng hai đứa nhỏ nên , nhưng thể cưỡng ép Hoắc Lệ Hành yêu cô, đó là sự thật thể chối cãi!
Cho nên, chuyện của cha cô nhất định điều tra, còn mấy chuyện yêu hận tình thù là một chuyện khác, hai chuyện đó liên quan gì đến chuyện con cái, càng liên quan đến tình , nếu cuộc đời cô sẽ sống mệt mỏi!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-7282-hanh-phuc-binh-thuong-nhung-lai-qua-xa-xi-voi-anh.html.]
Cố An Ninh gật đầu: “Được, cứ thêm một chút nữa !”
Mê Truyện Dịch
Khoảnh khắc , ánh đèn ấm áp chiếu rọi, nụ của Cố An Ninh càng sâu sắc hơn, cũng còn vẻ cảnh giác đề phòng như khi ở riêng một với , trong mắt cô giờ đây tràn ngập vẻ hạnh phúc cùng dịu dàng!
Con Cố An Ninh cũng như cái tên của cô, đơn giản và mộc mạc, cho Hoắc Lệ Hành thể nào rời mắt !
Cô rũ mắt xuống, mặt tràn đầy ý hai đứa nhỏ ngủ say giấc. Mà ánh mắt cũng thâm thúy, biểu cảm phức tạp cứ như ngây ngốc Cố An Ninh.
Cố An Ninh phát hiện Hoắc Lệ Hành cô từ lâu, cô đột ngột sang đối mặt với : “Không hai đứa nhỏ ? Nhìn gì?” Giọng cô nhỏ nhẹ dịu dàng, qua lỗ tai Hoắc Lệ Hành cảm thấy dễ !
“Cô cũng là một đứa nhỏ!” Hoắc Lệ Hành thấp giọng .
Quả thật là như , con gái ở độ tuổi của Cố An Ninh, hầu hết đều kết hôn. Bọn họ, hoặc là ở nhà nũng với cha , hoặc là ngoài hẹn hò với bạn trai, hoặc là chăm chú chuyện lách nọ, còn cô thì …….
“Đi thôi! Cũng còn sớm nữa, dì cũng cần nghỉ ngơi .” Cố An Ninh xong, Hoắc Lệ Hành mới để ý thấy, còn một cái giường lớn đối diện giường của hai đứa nhỏ, đó là giường của dì Dương.
Hai họ từ phòng hai đứa nhỏ , dì Dương chờ sẵn ở ngay cửa. Dì Dương thèm liếc Hoắc Lệ Hành một cái liền sang với Cố An Ninh: “Con nghỉ ngơi sớm !” Sau đó liền trực tiếp tắt đèn, phòng.
Hoắc Lệ Hành mím chặt môi , cánh tay dài duỗi ôm Cố An Ninh trong ngực, bàn tay to lớn xoa tóc cô, đặt cằm lên đỉnh đầu cô, ánh mắt sắc bén đảo qua căn nhà một lượt. Đây là đầu tiên từ đến nay dì Dường cho nhà, cũng tại vì là ban đêm sợ đánh thức tụi nhỏ.
Chốc lát , Hoắc Lệ Hành buông Cố An Ninh , xoay nhanh chóng rời .