Bên ngoài tiếng, Triệu Tử Khanh càng dám mở cửa, bây giờ mới hơn mười giờ thôi, ăn trộm ăn cướp cũng thể sớm như !
Triệu Tử Khanh tiếp tục dựa khung cửa lau tóc.
"Đinh Đông, Đinh Đông..."
Lần nhấn liên tục, tiếng chuông cửa lúc nửa đêm như chắc chắn sẽ kinh động đến những hàng xóm bên cạnh, Triệu Tử Khanh tiếng ồn doạ một phen hú vía.
khi mở mắt thần ở cửa thì rõ, chuông cửa thấy, Triệu Tử Khanh vội vàng lau tóc qua loa mặc áo khoác, đó hét lên: “Ai đấy?” Tiếng hét của cô đặc biệt cao.
Triệu Tử Khanh ngó qua mắt thần lâu cũng xác định rõ là ai?
Rõ ràng là một đàn ông cao lớn, nhưng Triệu Tử Khanh mới chuyển đến đây lâu mà! Cô căn bản dẫn theo bạn bè khác giới tới hang ổ của , c.h.ế.t tiệt bên ngoài cũng đáp lời, Triệu Tử Khanh càng dám mở cửa, nhưng mà tiếng chuông cửa càng tăng lên giống như mở là dừng , nếu mở cửa hàng xóm xung quanh chắc chắc sẽ chửi mất.
"Là ai? Không lên tiếng, gọi cảnh sát đấy." Lần , Triệu Tử Khanh phát huy hết sự dũng cảm của nữ hán tử hét ầm lên.
“Đưa hoa.” Một giọng nam từ tính mang theo tia tức giận đùng đùng.
Triệu Tử Khanh nhíu mày, đưa hoa? Cô bao giờ mua hoa ? Chết tiệt, dám mở cửa đây?
mà, Triệu Tử Khanh đột nhiên cảm thấy cô qua mắt thần thấy vẻ giống hình dáng của bó hoa thật, cô còn cho rằng đó là ảo giác.
Không thấy cửa mở, tiếp theo là một trận tiếng chuông cửa sốt sắng: "Đinh Đông Đinh Đông..."
Triệu Tử Khanh doạ: "A, tới ngay đây, ngươi, ngươi chờ một chút."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-7511-lan-dau-tien-mua-hoa-khong-tot.html.]
Một phụ nữ nào đó bếp cầm một con d.a.o mới dám mở cửa, cũng chỉ mở một kẽ hở, đầu tiên là một con d.a.o bếp thò khỏi cửa, đó là giọng của Triệu Tử Khanh: "Hoa ở đưa tới?"
Ngoài cửa, sắc mặt của Dung Nguỵ vốn dĩ đen giờ còn đen hơn đáy nồi, ngay lập tức cau mày, vươn tay, nhẹ nhàng và dễ dàng lấy con d.a.o bếp từ tay Triệu Tử Khanh, dùng chân mở cửa: "Triệu Tử Khanh, em đối xử với khách như ?” Lúc trong mắt Dung Nguỵ hiện lên ý nho nhỏ.
Triệu Tử Khanh ngây ngốc, từ từ ngẩng đầu đàn ông ở cửa.
Một bộ quân phục thẳng tắp, ôm một bó hoa, trong tay cầm một con d.a.o mà trông hài hoà như thế?
Hàng xóm bên cạnh quấy nhiễu, mở cửa sắp thấy hung khí, tuy nhiên, sự thông minh và tốc độ của Dung Nguỵ thường nào thể so , giấu con d.a.o trong bó hoa cùng lúc khi hàng xóm mở cửa.
Mê Truyện Dịch
“Cô bé, cháu chứ?” Người hàng xóm lớn tiếng hỏi.
“Không việc gì, việc gì, gây phiền toái cho ngài .” Dung Nguỵ ở ngoài cửa .
Người thím nọ thấy mặc quân phục, lập tức gật đầu với nụ môi: "Không , là bạn trai của Tiểu Triệu ? Hai đứa cãi .” Câu cùng của thím dùng cả cử chỉ tay và miệng hỏi.
Dung Nguỵ gật đầu, biểu hiện đúng là đang cãi .
Người thím : "Không , dỗ dành một tí là !"
Người hàng xóm vặn ở phía đối diện với Triệu Tử Khanh! Bây giờ để nào đó vô nhà thì mà đây?
Triệu Tử Khanh lùi một bước, Dung Nguỵ lúc mới nhà đóng cửa , đưa hoa cho Triệu Tử Khanh, cũng những lời đặc biệt sến sẩm, bản nhiều chỗ chuyện quá đáng, tổn thương trái tim của cô gái , mấu chốt là thực sự lo lắng nếu bỏ lỡ như thế , cô và Trình Thiên Vũ rốt cuộc xảy chuyện gì?