Trình Thiên Vũ cảm thấy ông cụ nhà thật sự phiền luôn, nhưng cũng bất lực, ai bảo ông là ông nội của cơ chứ! Chính vì , cũng tiện mà cãi ý ông, cũng tỏ thái độ đồng ý, chỉ im lặng đó ông khen Đồng Lôi một hồi về, về căn biệt thự nhỏ mà lâu lắm cũng đặt chân qua.
Bình thường Trình Thiên Vũ thích căn nhà đó lắm, tuy rằng nó quá rộng lớn, nhưng chỉ một ở trong đó cảm thấy cô đơn và trống trải gấp bội.
Vốn dĩ định lái xe về căn hộ chung cư gần công ty , nhưng ma xui quỷ khiến thế nào, đánh xe chạy về hướng căn biệt thự đó. Anh dì quản gia và một chút về tình hình ở lầu hai tối hôm bữa tiệc rượu kết thúc.
Ngày hôm đó, tất cả phục vụ đều là của bên công ty tổ chức tiệc, nếu như bọn họ tình huống đặc biệt nào thì tuyệt đối lên lầu hai hoặc những nơi khác. Dù thì bên công ty tổ chức tiệc cũng giống như bên công ty tổ chức hôn lễ , cho nên bọn họ cơ chế quản lý riêng của .
Cứ như , Trình Thiên Vũ chuyện với dì quản gia vài câu về sự việc của tối ngày hôm đó xong, coi như cũng hiểu đại khái câu chuyện.
Sau khi Đồng Lôi Trình Thiên Vũ tiếp ba ly rượu của Hoắc Lệ Hành, cô cảm thấy trong khó chịu, nên là dì quản gia và Sa Sa đỡ cô lên lầu nghỉ ngơi.
Trong phòng cho khách ở lầu hai ngoại trừ Đồng Lôi còn Tô Tiểu Nặc. Theo như lời của dì quản gia thì bên cạnh họ còn một con gái khác nữa vẻ cùng Đồng Lôi và Tô Tiểu Nặc đều là quen, nhưng mà dì quản gia .
Sau đó, dì quản gia đem nước giải rượu lên cho bọn họ vội vàng rời . Mãi cho đến khi dì bận rộn xong công việc thì cũng khuya, dì quản gia cũng lên lầu nhà chính mà trực tiếp về khu nhà cho ở phía nghỉ ngơi luôn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-7681-anh-den-lam-gi-chu.html.]
Trình Thiên Vũ đẩy cánh cửa phòng cho khách mà đêm đó cùng Đồng Lôi mây mưa, bên trong dọn dẹp sạch sẽ, ngăn nắp. Anh đột nhiên nhớ đến buổi sáng ngày hôm đó, khi đang tìm điện thoại thì thoáng thấy một vệt màu đỏ, nhưng vì lúc đó chỉ lo tức giận cùng với suy nghĩ động cơ của Đồng Lôi nên quên mất với dì quản gai chuyện .
Trình Thiên Vũ quanh căn phòng một lượt, trong đầu hiện lên hình ảnh của đêm hôm đó. Hương thơm cơ thể của phụ nữ cùng với giọng nhỏ nhẹ xin nhẹ một chút khi cô , những thứ đó khỏi khiến cho thể đàn ông trở nên khô nóng.
Cổ họng bỗng trở nên khô khốc, Trình Thiên Vũ đưa tay tháo cúc áo sơ mi cổ , đó đưa tay túi áo lấy một bao thuốc lá. Anh liên tục hít một nhả một ngụm khói , nhưng hút bao nhiêu cũng chẳng giải quyết nỗi bứt rứt trong lòng !
Mê Truyện Dịch
Thế là nào đó nhanh chóng đá văng cửa phòng tắm, trực tiếp xả nước xuống dội thẳng lên , đó mới đưa tay cởi áo sơ mi, quần tây ném qua một bên. cảm thấy càng tắm càng khó chịu hơn thế ?
Trình Thiên Vũ quấn khăn tắm lên, sang phòng ngủ bên cạnh một bộ quần áo mới xuống lầu. Dì quản gia thấy xuống nữa thì nghĩ rằng đêm nay ở đây, nhưng khi dì thấy Trình Thiên Vũ xuống lầu liền : “Cậu chủ, tối nay ở đây dùng bữa ? kêu nhà bếp………”
“Không cần, còn việc.” Trình Thiên Vũ cầm lấy chìa khóa xe thẳng ngoài, dáng vẻ như bận rộn. Đột nhiên, dừng bước, xoay , về phía dì quản gia: “Dì.”
Dì quản gia đáp : “Cậu chủ, chuyện gì cứ .”
Vốn dĩ Trình Thiên Vũ hỏi thẳng ngày hôm đó là ai dọn dẹp căn phòng cho khách, nhưng suy nghĩ một chút, nên hỏi thế nào mới thích hợp. Thế là hổ, ho nhẹ một tiếng mới : “Cái đó, hôm tiệc rượu kết thúc xong, sáng hôm , là ai dọn dẹp mấy căn phòng cho khách?”