Từ Phượng Chi lúc chạy xe ngỏ nhỏ và dừng ở bên đường, bà ngả ghế như đang trút giận, giọng rầu rĩ: "Khi nào thì con trở về?"
Cố Bắc Thần nhíu mày: "Trong nhà xảy chuyện gì ?"
Chuyện như thế , thì Từ Phượng Chi thể hỏi trong điện thoại như , nhưng mà nếu như hỏi, thì trong lòng bà lo lắng, quả thật giống như vài chục con kiến gặm cắn lồng n.g.ự.c .
Từ Phượng Chi chậm rãi nhắm mắt : "Con, hôm nay con thể trở về một chuyến ?"
Cố Bắc Thần xong nhíu mày, tại khi gặp An Noãn Noãn thì vẻ mệt mỏi như , Trương Nghị báo cáo, An Noãn Noãn rời , cái cô gái c.h.ế.t tiệt quả thật tinh quái ai bằng, sẽ khiến Từ Phượng Chi thành "con thiêu " gì nữa !
Sao thể chuyện khiến cho từ tức giận trở nên mất tinh thần như .
Cố Bắc Thần thở dài: "Mẹ, trong nhà rốt cuộc xảy chuyện gì, mau thẳng , con đang tập huấn, thể về nhà là về nhà , cũng , quân đội kỷ luật."
Từ Phượng Chi hung hăng cắn răng: "Vậy con xem, rốt cuộc là đến bao giờ con mới chấm dứt tập huấn?" Lần , giọng của Từ Phượng Chi như nức nở.
Cố Bắc Thần vẫn thể trực tiếp hỏi bà, là An Noãn Noãn chọc tức , nhưng nếu như như , thì chẳng khác nào là khai và cô căn bản chia tay ư!
Cố Bắc Thần đồng hồ: "Mẹ mau rốt cuộc xảy chuyện gì, con sắp tắt điện thoại cá nhân ."
Từ Phượng Chi cắn răng nhắm mắt : "Con, phương diện của con xảy vấn đề khi nào? Rốt cuộc là tự khám ? Tại con cho ..."
Cố Bắc Thần xong liền mơ hồ, nhưng mà đó, mặt của nào đó lập tức đen thui.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-782-nhanh-chong-chua-benh-cho-con-trai.html.]
Anh cũng rốt cuộc là vì mà An Noãn Noãn khỏi ngõ , nào đó hít sâu, với Từ Phượng Chi đang thành tiếng: "Mẹ, , chỗ con sắp bắt đầu, con tắt điện thoại đây, mấy ngày nữa xong việc sẽ trở về..."
"Đã như , con luyện cái gì nữa, nhà họ Cố bồi dưỡng cho con nhiều năm như , là để cho con bán mạng ? Không thể sinh con đẻ cái, thể chuyện nam nữ thì cái gì..."
Trên đầu nào đó lập tức như hàng chục con quạ bay qua, đây là chuyện quỷ quái gì ?
Cố Bắc Thần nắm chặt tay, lắm An Noãn Noãn, em chờ đó cho !
"Hắt xì..."
Mê Truyện Dịch
An Noãn Noãn đang ở chợ hoa ven đường, đang ở đó lựa hoa tươi và chậu hoa, bỗng dưng hắt xì một cái bà chủ.
Bà chủ tủm tỉm cô : "Mỹ nữ, trời mưa to mà mặc ít thế! Coi chừng cảm lạnh."
An Noãn Noãn dùng sức gật đầu: “Vâng, mua hoa xong sẽ về nhà, cảm ơn."
Bên , tay Cố Bắc Thần chống lên bàn, mệt mỏi nhíu chặt lông mày: "Mẹ, cúp điện thoại , vẻ cũng vấn đề gì lớn, "miễn cưỡng" sinh cho mấy đứa cháu cũng thể. Con tắt máy đây."
Cố Bắc Thần tắt máy Từ Phượng Chi liền gọi ngay cho An Noãn Noãn, phụ nữ nào đó đang ôm hai chậu hoa tươi trở về, tiếng điện thoại, lấy thì thấy là của Cố Bắc Thần.
Nhíu mày, mấy ngày cho cô gọi điện thoại ? Mẹ uy h.i.ế.p cô, điện thoại của liền gọi tới, đột nhiên nghĩ đến những lời cuối cùng với Từ Phượng Chi, phụ nữ nào đó liền mở to hai mắt, trực tiếp nhận cuộc gọi, tắt máy.