Hoắc Lệ Hành nắm lấy cổ tay Cố An Ninh, về phía Diệp Minh Nguyệt: “Cung Hiểu Yến khai hết , năm đó, sinh xong thì bà hại chết. Vậy bây giờ cô , năm đó ông bà nội đột nhiên lượt qua đời, còn cha của Cố An Ninh trong bệnh viện cũng lượt qua đời với cùng một cách thức, những chuyện đều là do cô ? chỉ sự thật, đừng để thứ hai. Diệp Minh Nguyệt, cô là hiểu nhất, thì cô cũng Hoắc Lệ Hành khi tàn nhẫn thì chuyện gì cũng thể .”
Diệp Minh Nguyệt gì còn sức lực để chuyện nữa, bụng của cô đang nhói lên, cô cảm nhận rõ ràng một thứ gì đó đang dần mất , trán cũng ẩm một lớp mồ hôi, một âm thanh mỏng manh vang lên: “Cố - An - Ninh……... thành quỷ……...cũng sẽ bỏ qua cho cô!”
Diệp Minh Nguyệt xong câu đó liền ngất .
Cố An Ninh sợ hãi về phía Hoắc Lệ Hành: “Anh cô c.h.ế.t ở đây thì ? , sự thật nữa, cũng lâu , bây giờ sự thật thì gì chứ? Anh mau đem cô ngoài xử lý !”
Hoắc Lệ Hành cầm một cái USB đưa cho Cố An Ninh: “Trong là bộ ghi chép về hồ sơ của cha em từ lúc viện đến khi qua đời, bên trong cũng ghi chú rõ ràng hết tất cả thứ, đây là hồ sơ vụ án do cảnh sát cấp cao của thành phố B xử lý, em xem xong thì để cho đem về.”
Cố An Ninh: “Bây giờ xem luôn ?”
Hoắc Lệ Hành chỉ về phía bàn việc của mìnhL “Em dùng laptop bàn mà xem, thần thám còn đang chờ em xem xong để lấy đồ về kìa.”
Cố An Ninh liếc mắt Diệp Minh Nguyệt mặt đất một cái mặt : “Còn cô thì ? Cứ như ……….?”
Hoắc Lệ Hành hít một : “Em xem tài liệu .” Nói xong lớn tiếng gọi: “Ra đây .”
Ngay lập tức mấy đàn ông đeo kính đen bước từ một căn phòng khác: “Anh Hoắc.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-8022-bao-ung-cua-diep-minh-nguyet.html.]
Hoắc Lệ Hành chỉ đang chảy một vũng m.á.u lớn mặt đất với mấy : “Đem ngoài , bỏ đứa con hoang của cô luôn, bảo đảm cô vẫn còn một thở, dưỡng bệnh xong thì báo cho , đó chuyển qua cho bên cảnh sát xử lý.”
Mê Truyện Dịch
Mấy áo đen gật đầu hiểu, bọn họ lấy một chiếc áo lớn trùm cô , một cúi xuống bế cô lên, một khác lo lấy đồ che chân cô . Mấy đàn ông cứ như nhanh tay nhanh chân rời khỏi văn phòng.
Rất nhanh đó, Lục Bắc bước rửa sạch sẽ dấu vết trong phòng, căn phòng trở với dáng vẻ như ban đầu. Lúc , mở cửa sổ hỏi: “Tổng giám đốc Hoắc, đó chứ?”
Hoắc Lệ Hành trừng mắt Lục Bắc một cái: “ thì chuyện gì cơ chứ?”
Chuyện cha Cố An Ninh bệnh là thật, nhưng mà khi bọn họ bệnh viện qua đời là động tay động chân với bọn họ. Lúc đó, Cố An Ninh vẫn còn đang đắm chìm trong nỗi đau mất , mà Hoắc Lệ Hành cũng đối xử với cô , mỗi ngày đều quan tâm cô ăn gì , ngon miệng . Tuy rằng ngủ chung với cô, nhưng mà ít nhất mỗi ngày về đều sẽ trò chuyện cùng cô. Mà lúc cô cũng chỉ là một cô sinh viên mới nghiệp đại học, cũng hiểu về mấy việc tổ chức tang sự, nên hầu hết chuyện đều do một Hoắc Lệ Hành lo liệu, cô thật sự nghĩ rằng vì hạnh phúc cũng nên buông xuống . Cho nên, từ đó đến giờ, cô bao giờ hoài nghi sự ngoài ý , bao gồm cả Diệp Minh Nguyệt, cho dù cô nghĩ gì cũng nghĩ đến chuyện con nuôi nhà họ Hoắc Diệp Minh Nguyệt mà tay hại .
Khi đó, Cố An Ninh nghĩ rằng Hoắc Lệ Hành cảm động tình cảm của cô, nhưng bao lâu, tất cả thứ đều trở về với bản chất thật của nó.
Tiếp đó, sự việc bên hồ nước nhà họ Hoắc cũng xảy .
Cố An Ninh đóng máy tính , rút USB , cô về phía Hoắc Lệ Hành: “ xem xong .”
Sự bình tĩnh của Cố An Ninh cho Hoắc Lệ Hành nên tiếp lời cô thế nào, đưa USB cho Lục Bắc: “Đưa qua cho bên cảnh sát .”
Hoắc Lệ Hành chằm chằm Cố An Ninh, mãi một lúc mới lên tiếng: “An Ninh, thật sự xin , lúc đó…….thật …….” Thật , lúc đó, trong lòng Hoắc Lệ Hành cũng từng hoài nghi Diệp Minh Nguyệt một chút.