Khoảng thời gian , Cố An Ninh và hai đứa nhóc cứ luôn rảnh rỗi ở thành phố B. Hai đứa nhóc cần đến trường, hằng ngày bao đồ chơi và ông nội cùng chơi với chúng, hai đứa nó mừng còn kịp nữa là.
Còn Cố An Ninh, cả ngày cô ăn thì là ngủ. Cô cũng cứ tiếp tục như , nhưng mà đại não của cô cứ thích như . cô cảm thấy sợ hãi cuộc sống thế , thế là cô quyết định về quê nhà ở một thời gian, sẵn tiện ngắm phong cảnh xưởng thuốc chắc cũng vấn đề gì !
Sau khi thầy giáo Đồng con gái và con rể sống c.h.ế.t kéo đến Hải Thành, ông những chuyên gia nổi tiếng ở trong và ngoài nước cùng chẩn bệnh cho ông, cuối cùng kết luận là thể cố gắng hết sức một , chỉ cần phối hợp thứ thì nhất định sẽ phát sinh kỳ tích. mà bác sĩ nào dám hứa với nhà và bệnh nhân là sẽ chữa khỏi , dù thì thầy Đồng cũng là ung thư phổi giai đoạn cuối.
Tuy nhưng đối với thầy Đồng và Đồng, lời hứa chắc một trăm phần trăm thì cũng coi như là tiêu tiền hoang phí, ông thà để dành tiền đó cho con trai lấy vợ còn hơn.
Mà điều cho Đồng Lôi ngờ nhất là, chỉ Trình Thiên Vũ điên khùng lấy một cái giấy chứng nhận kết hôn thật với cô, mà còn hao tổn công sức mời chuyên gia nước ngoài về chữa bệnh cho cha cô. Bình thường, công việc ăn của gặp khó khăn đến , cũng bao giờ chịu cúi đầu xin cha giúp đỡ, mà hôm nay, Trình Thiên Vũ vì để chạy chữa cho cha cô mà xin nhờ sự giúp đỡ từ cha , chuyện cho Đồng Lôi cảm thấy khoa học tí nào!
Thầy Đồng vẫn chịu phối hợp trị liệu, ngày nào cũng ầm ĩ đòi về nhà, thế là Đồng Lôi và Trình Thiên Vũ lên tiếng khuyên ngăn, nếu cũng thôi luôn . mà, nếu tạo cho bệnh chút gánh nặng tâm lý như , thì lẽ ông còn tiếp tục chịu đựng thêm mấy hôm nữa.
Trình Thiên Vũ hỏi Đồng Lôi: “Nếu như tranh thủ trị liệu, cô xác định là cũng hối hận chứ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-8041-danh-cuoc.html.]
Đồng Lôi đáp : “ mà ông đồng ý thì gì bây giờ! Ông vẫn là lo tiền cho Đồng Diêu cưới vợ, tiền mua nhà, cái gì cũng con trai lo lắng cả, cũng nên thế nào!”
Hiếm khi Trình Thiên Vũ xoa đầu cô, bây giờ, đưa tay vuốt nhẹ: “Làm , như cô đang ghen tị với em trai ?”
Mặt Đồng Lôi bất giác đỏ lên: “ , Đồng Diêu vẫn còn nhỏ, chăm lo cho thằng bé cũng là chuyện đương nhiên, chỉ là cha lo lắng cũng thừa. Đàn ông bây giờ cưới vợ cũng khó, nhà xe thì ai thèm quan tâm, nhà xe thì trai nữa mới con gái theo. Cha lo lắng cũng vô ích, cũng là đang khó xử nên thế nào.”
Trình Thiên Vũ đưa tay nắm lấy Đồng Lôi, đây là đầu tiên ánh mắt dụng tâm cô đến như , ánh mắt cô như cô em gái nhà bên lúc việc thì là một con gái tài giỏi kiên cường. Nhìn thật lâu mới phát hiện cô gầy quá, đến cả bả vai đang nắm lấy cũng chỉ thấy xương cốt nổi lên.
“Đồng Lôi, là bây giờ như , chúng tổ chức một hôn lễ công khai, thì khúc mắt trong lòng chú cũng gỡ bỏ phần nào. Đầu tiên, tâm trạng của chú cũng trở nên hơn, còn về phần chú đồng ý tiếp nhận trị liệu , thì chúng khuyên bác sĩ đổi sang dùng thuốc , hóa trị nữa là .”
Đồng Lôi đẩy Trình Thiên Vũ , cô lùi về hai bước, cô ngẩng đầu lên thẳng : “Sao đòi tổ chức hôn lễ nữa? Không mới tổ chức xong một hôn lễ mấy ngày , như lắm! Người còn tưởng chúng mượn đám cưới để thu tiền mừng giàu đó.”
Mê Truyện Dịch
Trình Thiên Vũ phì : “Cô nghĩ rằng khác dám nghĩ về như ? Dù gì cũng là cả nhà họ Trình kiêm sáng lập của tập đoàn Trình thị, thiếu chút tiền mừng của bọn họ ?”