Trình Thiên Vũ nhướng mày: “ Cố thái thái, cô như thôi thấy thật nguy hiểm đó.”
Đường Thần đưa mắt sang thai phụ nào đó: “Người nào đó thật rước thêm họa nha, rõ ràng là hai thằng nhóc mà còn thêm đứa thứ ba nữa, thật là thêm gánh nặng cho nhà nước mà!”
An Noãn Noãn chìa cái bụng : “Ai ? Anh lý lẽ một chút , cái của mới là đứa thứ hai thôi đó! Đâu mà đứa thứ ba?”
Cố Bối Bối bước lên kéo tay An Noãn Noãn: “Thôi chị dâu, chúng tranh chấp mấy cái vấn đề toán học với Tổng giám đốc Đường nữa~”
“Phì ~”
“Ha ha ha……..”
Chỉ một câu của Cố Bối Bối để khinh bỉ nào đó, cứu vãn khí trong phòng tân hôn !
Đường Thần trừng mắt với Cố Bối Bối, nở một nụ xa: “Bữa khác với Sa Sa sẽ sinh ba luôn.”
“Phụt ~”
An Noãn Noãn để ý gì nữa lớn tiếng lên.
Trình Sa Sa từ lúc nào phía Đường Thần, cô giận dữ : “Tổng giám đốc Đường , đang bậy cái gì đó, em sinh ba , đau c.h.ế.t mất………”
“A~” Đường Thần nhanh chóng đỡ trán: “Sinh ba đứa một với sinh ba ba đứa là vẫn đau như ?”
Mê Truyện Dịch
Trình Sa Sa hét lên chói tai: “Đương nhiên là giống !”
Đường Thần hết cách đành dỗ dành nào đó: “Rồi , sinh ba nữa, em đừng nhảy nữa mà tiểu tổ tông~”
Mọi cùng đồng thanh: “Sa Sa thai ?”
Trình Sa Sa trừng mắt với : “ …….” thêm một tiếng thét chói tai nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-8052-tu-nay-ve-sau-hai-chung-ta-coi-nhu-khong-quen-biet-nhau.html.]
Mọi đều cạn lời : “...............”
Vào ngày diễn hôn lễ nhiều đến, tổng cộng mấy chục bàn đều đầy , thứ đều tiến hành thuận lợi, ngoại trừ nhạc đệm lúc hai bước chút sai sót.
Có vẻ như Trương Giai Di tin tức ở đó liền lập tức chạy về. Cũng may là quá trễ, nghi thức thành, cô dâu và chú rể đang mời rượu .
Khi Đồng Lôi thấy Trương Giai Di, trong nháy mắt đầu cô vang lên một tiếng ong ong, ngàn vạn cô đừng gây sự ở đây nha!
Quả thật là Trương Giai Di gây sự ở đây, nhưng mà cô thiệp mời cứ nhất quyết xông , cho mấy bảo vệ chạy cản cô .
Đồng Lôi nhanh chóng chào hỏi mấy vị khách: “ đón một bạn, cứ thong thả dùng bữa.”
Đương nhiên, động tĩnh của Trương Giai Di ở ngoài cửa quá lớn cho chút xôn xao, cô cũng giải thích là tình cờ nên xem xét một chút. Khi Trình Thiên Vũ thấy ánh mắt và biểu cảm của Trương Giai Di thì bước nhanh đến chỗ cô , ngăn cho Đồng Lôi thấy Trương Giai Di: “Cô Trương , Đồng Lôi chính là mà tìm bấy lâu nay. Cô bắt máy của cô , cho nên chuyện hôn lễ chúng kịp báo với cô, nếu như cô tới thì………”
Ngược Trương Giai Di tỏ ý thù địch gì, mà khóe môi và lông mày cô cùng nhếch lên, chỉ là ý chạm tới đáy mắt.
Trương Giai Di về phía Trình Thiên Vũ: “Chúc mừng ! Anh thể tiếp khách , với Đồng Lôi mấy câu sẽ , ở đây cũng giúp ích gì .”
Thấy Trình Thiên Vũ mím môi chằm chằm , cánh tay thì bảo vệ cho Đồng Lôi ở phía , ánh mắt và thái độ rõ ràng là đang che chở cho Đồng Lôi, cứ như đang sợ Trương Giai Di sẽ tổn thương cô .
Trương Giai Di bình thản cong môi, nhướng mày một cái: “Anh sợ cái gì chứ? Chẳng lẽ Đồng Lôi thật sự gì với ?”
Sắc mặt Trình Thiên Vũ đen : “Cô gì thì cứ tại đây, nếu như cô hiểu lầm gì thì đợi hôn lễ chúng cùng chuyện.”
“Hừ~”
Trương Giai Di hừ lạnh một tiếng, cô về phía Đồng Lôi, giọng quá lớn nhưng đủ cho Đồng Lôi .
“Đồng Lôi, từ nay về , hai chúng coi như quen .” Nói xong liền phất tay áo bỏ .