An Noãn Noãn nhanh chóng xoay , cúi đầu chào Nhạc Nhất Phàm: “Xin chào Nhạc tổng, là nhân viên tư vấn ở chi nhánh thứ ba của công ty chúng , An Noãn Noãn.”
Khi Nhạc Nhất Phàm thấy An Noãn Noãn, hai mắt bỗng sáng rực lên, nhưng nhanh trở bình thường, gật đầu đáp : “Ừm.” khi giọng của cô, hàng lông mày nhíu , đánh giá qua một lượt con gái mắt.
Mãi cho đến khi Đường Thần ho nhẹ một tiếng, Nhạc Nhất Phàm mới định thần , trừng mắt với Đương Thần một cái.
Đương Thần nhướn mày, đó tàn nhẫn trừng mắt với , qua An Noãn Noãn: “Những chuyện lúc nãy với cô, cô suy nghĩ một chút . Được , việc !”
An Noãn Noãn ánh mắt bí hiểm giữa hai bọn họ, chỉ gật đầu: “Vâng việc, chào Đường tổng, Nhạc tổng.”
Mấy cô gái xung quanh như phát cuồng, ai ai cũng dùng ánh mắt quỷ dị đen tối mà cô: “An Noãn Noãn, cô quen một trai giàu như chứ? Nhìn thấy hình như cũng với Tổng giám đốc Nhạc thì đó!”
An Noãn Noãn đỡ trán: “Anh là bạn trai của bạn , cũng là một cổ đông của công ty chúng .” Thật là kỳ quái nha, chuyện cô quen với Đường Thần qua miệng bọn họ cứ như chuyện gì mờ ám thể , thật đúng là kỳ lạ mà!
Mê Truyện Dịch
Dương Viên hì hì kéo tay cô: “Cô quen…..quen với Tổng giám đốc Đường của Thịnh Đường ?”
An Noãn Noãn gật đầu: “Phải, bạn trai của bạn .”
Dương Viên gật gật đầu tỏ vẻ hiểu: “Oh~, mà, mà cũng là một trong những đối tác hàng đầu với ‘Phi Phàm’ của chúng đó.”
An Noãn Noãn tỏ vẻ hoài nghi, cô ở Thịnh Đường cũng một năm rưỡi, cô từng đến chuyện công ty từng hợp tác với ‘Phi Phàm’, hơn nữa còn là đối tác hàng đầu nữa cơ chứ!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-811-co-soai-dang-chap-hanh-nhiem-vu.html.]
Đột nhiên, ánh mắt của đều hướng về phía cửa , tiếng ồn ào lao xao cũng dừng , An Noãn Noãn cũng theo ánh mắt kinh ngạc của chầm chậm đầu , cô lập tức mới bước cho kinh ngạc!
Bọn họ là Lục Tĩnh Vũ và Mục Hiểu Hiểu ?
Thật đúng là oan gia ngõ hẹp mà! Giờ phút , An Noãn Noãn thật kiếm cái mặt nạ mà đeo , chừng Mục Hiểu Hiểu mà thấy cô nhất định sẽ cô mặt nữa cho coi.
Mỗi một bước là mỗi một tiếng gọi: “Xin chào Tổng giám đốc Lục! Xin chào Tổng giám đốc Lục!.....” Trong tiếng hoan nghênh cả , Mục Hiểu Hiểu kéo lấy cánh tay của Lục Tĩnh Vũ, cô tỏ thái độ kiêu ngạo, nghênh ngang bước về phía ghế VIP.
Vừa thấy hai họ tới, Đường Thần liền với Nhạc Nhất Phàm bên cạnh: “Nói cấp của sắp xếp cho cô gái lúc nãy một công việc riêng, hoặc là cho cô yên tại chỗ nhúc nhích!”
Thủ đoạn của Mục Hiểu Hiểu, Đường Thần cũng chiêm ngưỡng qua, ngày hôm nay cho dù thế nào cũng thể để cho Mục Hiểu Hiểu An Noãn Noãn đang việc ở đây, nếu cô gái thông minh nhất định sẽ mười thương tổn mất.
Nhạc Nhất Phàm liếc qua Đường Thần: “Lão Đường, dám cá, là dám tổn thương tình cảm của của cô và Thang Mễ, thì chi bằng để , cho cô ở chùa ăn lộc Phật, thấy thế nào? Cậu cứ coi cô là em gái !”
Đường Trần nhíu mày: “Không nên như , cô vốn cũng là em gái , nên .” Xem trí nhớ của cô lắm, cô từng gặp qua Nhạc Nhất Phàm một , nhưng theo như ánh mắt cùng biểu cảm lúc nãy của cô, vẻ như cô nhớ là ai.
Nhạc Nhất Phàm nhướn mày: “Cái còn là do ? Tóm là trúng cô từ sớm , cũng tính là đào góc tường nhà em ha!”
Đường Thần hẳn Nhạc Nhất Phàm, vẻ mặt cũng trở nên nghiêm túc, ánh mắt mang theo chút thất vọng, khẽ nuốt nước miếng: “Cậu , cô kết hôn , gả cho một trong tứ đại gia tộc lớn nhất Hải Thành, là cái vị họ Cố .”