Bộ quân phục phẳng phiu lúc , mấu chốt là cũng già nhưng vai mang nhiều vạch và ngôi , điều cũng khơi dậy sự chú ý và náo loạn của đàn ông, suy cho cùng hầu hết các cô gái đều khuôn mặt và quần áo, họ căn bản hiểu những thứ gắn vai sức nặng quan trọng nhiều như thế nào, phận ở vai!
Đàn ông hiểu!
Mê Truyện Dịch
Dù mỗi đàn ông đều một giấc mộng về doanh trại quân sự, vì bọn họ hiểu rằng phận của Dung Nguỵ tệ nhất cũng là trung đoàn trưởng!
Cần rằng những ngôi và vạch chỉ rằng quân hàm của là đại tá!
Dung Nguỵ cảm thấy quá nhiều đang , may mắn , khuôn mặt của che bằng kính râm lớn, nhưng kính râm vẫn thể che giấu khí chất và khí phách hùng, nước da màu lúa mạch, hình quá cần bàn cãi, điều mà khiến các cô gái chảy nước miếng, khiến đàn ông ghen tị thật sự quá ít!
những phụ nữ trong tốp năm tốp ba đó, Dung Nguỵ thấy đang đợi!
Dung Nguỵ thật sự thể chịu nổi bao nhiêu ánh mắt rực lửa đang , chỉ đành rút một điếu thuốc , đổi tư thế và tiếp tục dựa lên đầu xe lối khu vực điện ảnh và truyền hình của Trình Thị và giải trí Phong Ảnh.
Rõ ràng như , chắc chắn là đang đợi của công ty bọn họ!
Các mỹ nữ, mỹ nam và thiếu nữ cố tình lề mề ô tô và đường, chỉ để xem đàn ông tuyệt vời đang đợi ai!
Vì , nó gây một vụ tắc đường nghiêm trọng tại khu vực giải trí Phong Ảnh, tại ư?
Xe , phía đều lề mề cho nên đoạn đường chặn , mỹ nữ cáu kỉnh chửi bới, rốt cuộc là chờ ai chứ? Hay là qua và hỏi luôn?
Đột nhiên, trái tim buồn bực của Dung Nguỵ nhảy lên, cuối cùng cũng thấy bóng ở lối .
Có nào đó dậy ném tàn thuốc trong tay thùng rác cách đó xa, kinh động đến vô mỹ nữ la hét “wow wow”, còn chuyện gì đang xảy .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-8132-khanh-khanh-long-toi-3.html.]
Triệu Tử Khanh gần đây bận như con , mệt chết, ban ngày việc tay chân ban đêm thức khuya gõ chữ, hiện tại tinh thần chút ngẩn ngơ.
Một phụ nữ sắc mặt , lưng đeo ba lô, bên trong là sổ ghi chép ăn, mặc chiếc váy rộng rãi và thoải mái bước vội về phía xe buýt của công ty.
Chân của Dung Nguỵ duỗi vài bước liền mặt Triệu Tử Khanh.
Đột nhiên, một phụ nữ nào đó “A” lên một tiếng đưa tay lên che trán, nước mắt chực rơi xuống, ngu ngơ va một tòa nhà nào đó !
“Đi mà vội vội vàng vàng phía ?” Dung Ngụy nghiêm nghị .
Triệu Tử Khanh đột nhiên ngẩng đầu khi thấy giọng , nhướng mày như gặp ma: "Tại ở đây?"
Dung Nguỵ đưa tay kéo cổ tay Triệu Tử Khanh, từ từ cúi đầu xuống trán cô: "Đỏ ."
Triệu Tử Khanh cau mày, chằm chằm n.g.ự.c của Dung Nguỵ: "Anh mặc áo giáp bên trong bộ quân phục của đấy mà cứng thế."
Dung Nguỵ trực tiếp kéo Triệu Tử Khanh lên xe: "Lên xe bôi một ít thuốc mỡ , mau rời , tránh khác dòm ngó."
Triệu Tử Khanh ngơ ngơ ngác ngác Dung Nguỵ kéo đến xe Land Rover và đẩy , một đám mê trai phía lâu mới từ từ lấy tinh thần.
"Wow, biên kịch nhỏ đó mà may mắn thế, nếu là như thế cũng đụng ! A a ~" Một cô gái nhỏ than với các cô gái khác.
Dung Nguỵ nổ động cơ và đầu xe đầy khí chất rời , những chiếc xe khác lúc mới bắt đầu khởi động xe như một phép màu, giao thông cuối cùng thông thoáng.