Dung Ngụy nhếch khóe môi lên: “Lầu một. Thế nào? Em ngủ chung với ?”
Triệu Tử Khanh nhếch môi tỏ vẻ xem thường, cả đơ hận thể bóp c.h.ế.t ngay lập tức, năng kiểu gì ? Chỉ là, cô thật sự nghĩ như , nhưng mà như cái kiểu đang nghĩ !
Ngay đó, Triệu Tử Khanh trừng mắt với Dung Ngụy một cái, cô : “Anh nghĩ nhiều , chỉ sợ nửa đêm vô tình thấy cái gì đáng sợ thì thể lập tức gọi thôi. Anh , căn phòng cũng lớn, ngủ giường, thể ngủ đất.”
Dung Ngụy gật đầu, tỏ vẻ tán thành, nhưng mà giây tiếp theo : “Gần đây trong trường quân sự bài tập huấn luyện thắt lưng, nhưng cả ngày hôm nay bế em một quãng đường dài như , mà bây giờ em cho ngủ đất nữa thì chắc là . Chi bằng hai chúng cứ chen chúc với một chút cũng .”
Triệu Tử Khanh ăn no uống đủ nên sức lực, cô thể hiện là một phóng khoáng, khoanh hai tay ngực: “Anh mơ ! Nếu như , ngủ giường, ngủ sofa.”
Dung Ngụy bắt đầu tháo cúc áo quân trang: “Như , nơi ẩm ướt khô ráo như Hải Thành, ngủ sàn nhà ngủ sofa đều khả năng dẫn đến bệnh. Hơn nữa, một đàn ông như thể để con gái ngủ sofa như , quá ga lăng , lỡ như cấp bạn bè còn tưởng tật .”
Cấp trong miệng Dung Ngụy đương nhiên là yêu của . Lỡ như dắt một cô gái về mà còn ngủ cùng với , thì hù c.h.ế.t bà mới là lạ đó.
Triệu Tử Khanh thấy Dung Ngụy cởi quần áo, cô mở to mắt : “Anh, cái gì?”
Dung Ngụy bình thản Triệu Tử Khanh: “Nóng, cởi áo dễ việc hơn. Em mau tắm rửa , cũng tắm nữa.”
Triệu Tử Khanh bước chân về phía phòng tắm, ánh mắt vẫn quên đề phòng về phía Dung Ngụy: “Cái đó, vẫn nên xuống tầng một ngủ ! hết.”
Dung Ngụy nhướng mày: “Em chắc chứ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-8181-khanh-khanh-long-toi-yeu-tinh-buoc-ra-tu-trong-tranh.html.]
Triệu Tử Khanh thẳng : “Chắc chắn.”
Triệu Tử Khanh tắm xong mới phát hiện mang theo cái gì cả, mà bây giờ cũng thể quấn khăn tắm ngoài ! Quan trọng nhất là, trông cái khăn của cũng quá lớn, lẽ là vật dụng của đều ở tầng một cả. Chẳng lẽ bình thường lên tầng hai ?
Cảm giác tầng hai nữ tính, cũng ấm áp đó!
Bỗng nhiên, bàn tay đang xoa tóc của Triệu Tử Khanh dừng , lẽ nào đây là phòng tân hôn của và vợ cũ ?
Mê Truyện Dịch
Nghĩ đến đây, Triệu Tử Khanh thầm đánh giá căn phòng tắm thoải mái và ấm áp một chút, tất cả thứ đều đầy đủ. Ánh mắt cô về phía tủ âm tường, cô đưa tay kéo tủ , quả nhiên bên trong nhiều đồ dùng dành cho phái nữ, mấy loại xà phòng thơm đủ màu nữa, còn mấy chai nước hoa, đồ dưỡng da, mỹ phẩm các kiểu nữa. mà đống đồ hết hạn mất , mấy chai còn vô cùng sạch sẽ, lẽ nào đều lau chúng mỗi ngày ?
Triệu Tử Khanh nhẹ nhàng đóng tủ , hừ, cũng lưu luyến tình cũ quá !
Đột nhiên, Triệu Tử Khanh cảm thấy như một trò hề , cô bỗng cảm thấy nơi dần trở nên chướng mắt và khó chịu. Cô nhanh chóng lấy khăn tắm che , mở hờ cửa : “Dung Ngụy, còn ở đó ? Có thể lấy cho một bộ đồ ngủ để mặc ?”
Có vẻ như Dung Ngụy chuẩn sẵn hết tất cả, đưa cho cô một chiếc áo sơ mi: “Áo sơ mi của đây, em mặc tạm .”
Triệu Tử Khanh nhanh chóng mặc áo sơ mi của , dáng cao cỡ một mét tám chín, cho nên phù hợp cho vóc dáng mét sáu ba như Triệu Tử Khanh đồ ngủ.
Áo sơ mi vặn che khuất m.ô.n.g của cô, nhưng còn cặp đùi trắng nõn, thon thả lộ bên ngoài, trông cô còn dụ hoặc hơn cả khi mặc gì nữa.
Triệu Tử Khanh tựa cửa, đôi chân trắng nõn của cô mang đôi dép lê của nam to lớn ngay cửa phòng tắm, một con gái chậm rãi bước với đôi chân trắng ngần thon thả, tay vẫn còn đang xoa xoa mái tóc ướt sũng, phía cô còn vương chút nước…….