Không khí trong phòng dần trở nên hòa hoãn hơn lời của Triệu Tử Khanh. Mãi một lúc Dung Ngụy mới lên tiếng: “ cũng từ chối em, mà là cho tới bây giờ………” Anh dừng một chút, khép hờ hai mắt tiếp: “ thật sự dám đối mặt với vấn đề tình cảm cá nhân, càng thể nào tin một cô nhóc như em thể thích . chỉ cảm thấy, em còn quá nhỏ và xốc nổi một chút thôi.”
Hừ.
Triệu Tử Khanh hừ lạnh một tiếng, dù thì cũng cần bỏ cô ở nơi hoang vu vắng vẻ mấy , cho cô tự sinh tự diệt chứ!
Mê Truyện Dịch
“Vậy ? Cũng thể cho là ! Dù thì cũng là do quá kiêu ngạo , dám hy vọng xa vời với như , nhưng mà bây giờ nghĩ thông suốt hết cả . Tuy rằng nghĩ thì thấy chút mất mặt, trèo đèo lội suối, màng nguy hiểm mà tới tìm , đó còn năm bảy lượt đuổi về nữa. Nói thì cũng khá mất mặt, nhưng ngẫm thì cũng thấy thật buồn , lúc đó lẽ là vì hứng thú nhất thời mà thôi! Hiện tại bây giờ còn hứng thú với nữa, cho nên, cũng đừng nghĩ nhiều nữa, ngày mai sẽ lập tức rời , nếu như bây giờ luôn thì càng .”
Dung Ngụy thở dài mấy , trông vẻ giận dỗi, nhíu mày , mạnh mẽ kéo Triệu Tử Khanh trong lòng, đôi bàn tay rắn chắc giữ chặt lấy cằm cô, cho mắt cô thẳng mắt . Mà sức mạnh nam nữ vốn chút khác biệt, còn là lính đặc chủng huấn luyện lâu năm nữa, với sức lực mèo cào của Triệu Tử Khanh thể gì .
“ mặc kệ em nghĩ như thế nào, chung, là do em trêu chọc . Bây giờ em từ bỏ , cửa ! Em là con gái của , cấp và tất cả đều bạn gái, đó chính là em…….” Nói xong, Dung Ngụy trực tiếp xách cô lên nhét trong chăn, bản cũng leo lên giường, chen trong chăn với cô: “Ngủ , em mà còn lộn xộn nữa coi như em đang câu dẫn đó.”
“Anh…….” Triệu Tử Khanh xanh cả mặt, nhưng mà cô mới một chữ, Dung Ngụy liền trừng mắt cô một cái, cho Triệu Tử Khanh sợ hãi mà im miệng
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-8192-khanh-khanh-long-toi-chuc-ngu-ngon.html.]
mà thể dễ dàng ngủ như cơ chứ, Triệu Tử Khanh cũng cảm giác nào đó đang dễ dàng gì, còn cứng đơ hơn cả cô.
Một lúc lâu , Dung Ngụy đưa tay tắt đèn, chậm rãi thả lỏng bàn tay đang giữ Triệu Tử Khanh: “Ngủ ngon!”
Dù Triệu Tử Khanh cũng là một cô gái vô tư, nhưng mà tại cô tin tưởng đến như , chỉ cần hai tiến tới thì chắc chắn sẽ chuyện gì xảy , cô tin tưởng Dung Ngụy sẽ bao giờ hại cô ! Về điểm cô đặc biệt tin tưởng , cho nên, một gái nào thèm quan tâm cái gì nữa liền cứ như mà yên tâm chìm giấc ngủ.
Nương theo ánh sáng của vầng trăng bên ngoài của sổ, Dung Ngụy khẽ ngắm gương mặt cô lúc ngủ, mãi một lúc , đặt một nụ hôn nhẹ lên điểm giữa hai hàng mày của cô: “Vào tới hang cọp mà còn chuyện tùy theo ý em , báo cáo kết hôn lão tử cũng nộp lên luôn . Nha đầu ngốc em đúng là nghĩ thứ thật đơn giản!”
Hôm , vì để đánh thức Triệu Tử Khanh, khi tiếng kèn báo thức kêu lên mấy phút dậy . Bởi vì nơi bọn họ ở phân tán bởi địa hình, cho nên bọn họ trực tiếp dùng loại kèn thô tiếng cực lớn của dân địa phương, đầu tiên thấy thật sự cho hoảng sợ, hơn nữa cô nhóc ngốc còn đang say giấc nồng nữa chứ!
Trước khi tiếng kèn vang lên một giây, Dung Ngụy dùng hai bàn tay rắn chắc che hai bên tai của Triệu Tử Khanh . Cùng lúc đó, tiếng kèn báo hiệu vang lên, tuy rằng hai tai cô bịt kỹ nhưng cô vẫn tỉnh dậy, cũng cảm thấy sợ hãi nữa!