Bên ngoài là bầu trời quang đãng, trung xanh thăm thẳm là những đám mây như kẹo bông, Triệu Tử Khanh ở cửa doanh trại vẫn như cũ cảm thấy là đang mơ, cô ngửa đầu bầu trời xanh biếc, trong lòng bình yên giống như cảnh lúc !
Một mùi hương thức ăn theo giờ bay tới, lúc Triệu Tử Khanh mới thu hồi ánh mắt, mấy cách đó xa đang ăn bữa sáng sự chỉ huy của trung đội trưởng, bên cạnh bếp lò đang nấu sữa bò.
Dung Ngụy trở về từ bên ngoài túm Triệu Tử Khanh tìm nhà xí, tuy rằng là khu nhưng cũng là trong khu du lịch, vẫn văn minh và tuân thủ bảo vệ môi trường.
Vào ngày cuối cùng, Triệu Tử Khanh và những khác cũng coi như là quen lẫn , họ cũng cam chịu gọi cô là chị dâu, tuy rằng mỗi một họ đều lớn hơn Triệu Tử Khanh, nhưng xem phận của Dung Nguỵ ở đây, cho nên chị dâu là xứng với thực liên quan gì đến tuổi thật của cô .
Được như ý nguyện, thứ hai Triệu Tử Khanh Dung Ngụy đưa đến quân khu để xin giấy đăng ký kết hôn từ thủ trưởng, hai liền Cục Dân Chính lãnh chứng.
Triệu Tử Khanh cảm thấy tất cả thứ đều mơ mơ màng màng, choáng váng trở thành vợ của Dung Ngụy, cô còn kịp lấy tinh thần, hai trực thăng từ Hải Thành đến đón trở về Hải Thành ngay trong đêm.
Mê Truyện Dịch
Triệu Tử Khanh thật sự tốc độ mấy ngày nay của Dung Ngụy cho chấn động, cô hoảng hốt cảm thấy đàn ông xa cách cô lúc mà cô cùng Dung Nguỵ sấm rền gió cuốn hiện giờ là hai khác .
Dung Ngụy mở chiếc xe để ở căn cứ máy bay tại Hải Thành chở Triệu Tử Khanh nội thành, mà Dung Ngụy cũng đưa cô về chung cư mà là thẳng đến Kim Ưng quốc tế lớn nhất Hải Thành.
Triệu Tử Khanh lôi kéo cửa hàng, cô mới hỏi một câu: “Anh mua cái gì?”
“Nhẫn.” Dung Ngụy trả lời cho cô hai chữ như thế.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-8271-khanh-khanh-long-toi-gianh-vo-tung-giay-tung-phut.html.]
Triệu Tử Khanh nhíu mày: “Nhẫn, gấp cái gì, ngày nào tới mua cũng giống mà.”
Dung Ngụy ôm lấy eo Triệu Tử Khanh: “Cần gấp! Em từng gặp phụ nữ nào kết hôn mà mang nhẫn ?”
Triệu Tử Khanh yên lặng nâng ngón tay lên : “Em đây trở thành phụ nữ kết hôn ?”
Dung Ngụy cong môi , cô gái c.h.ế.t tiệt lên dây cót cũng lớn quá ! Đây là lúc nào mà còn phát hiện bản kết hôn !
Dung Ngụy nhéo nhéo eo Triệu Tử Khanh: “Em cho rằng bản vẫn là một độc ? Cho dù là pháp luật là thực tế chúng đều là vợ chồng , cho nên, nhất định em nhớ kỹ phận của , em là bà Dung, là thiếu phu nhân của nhà họ Dung chúng , hiểu ?”
Triệu Tử Khanh cảm thấy nghiêm túc như , nhưng tại cô cảm thấy giống như đang theo Dung Ngụy chơi đóng vai gia đình !
Tại quầy trang sức, Dung Ngụy trực tiếp kéo Triệu Tử Khanh qua thì chờ, Triệu Tử Khanh nọ giới thiệu với Dung Ngụy xong mới nhẫn cưới là do đặt, họ chỉ là qua lấy mà thôi.
Một cặp nhẫn bạch kim màu trắng, thoạt đơn giản hào phóng, nhưng cẩn thận kỹ là thấy phong cách thiết kế độc đáo, là trang sức chỉ ‘duy nhất’, cũng chính là phiên bản giới hạn mà mấy nhóm con gái nhà giàu thường đặt.
Nhẫn nam của Dung Ngụy như đơn giản ba đường cong lồi lõm và tự nhiên xinh mặt nhẫn, mà mặt nhẫn nữ của Triệu Tử Khanh cũng là ba đường cong, đặc biệt ở mặt của chiếc nhẫn còn ba viên kim cương nhỏ, thoạt như kim cương nhỏ, thực tế đều là hàng thuần khiết, lộng lẫy mà phô bày giống như chính bản cô , hoang dã mười phần sạch sẽ trong suốt!