An Noãn Noãn liếc cái túi trong tay, là Channel đó nha! Mở cái túi , bên trong là một chiếc đầm in hoa sẫm màu, ngoài còn thêm một cái áo khoác nhỏ nữa.
An Noãn Noãn xuống quần áo của : “Chỉ là cùng ăn một bữa thôi mà, ăn mặc trang trọng như để gì? Em thấy em mặc như cũng mà!”
Cố Bắc Thần nhíu mày liếc nào đó, đó thấp giọng : “Ăn mặc trang trọng một chút cũng tương đương với việc tôn trọng khác.”
An Noãn Noãn: “........”
Mê Truyện Dịch
Khách sạn Lệ Bách, lựa chọn hàng đầu cho những họp cuộc của giới thượng lưu ở Hải Thành, nhiều đặt cho nơi đây nhiều biệt danh khác , như là kho hốt bạc của đám con cháu nhà giàu, là vườn hoa nhỏ của đại gia, cùng nhiều thứ khác, thấy cũng hợp lý.
Khách sạn Lệ Bách là sản nghiệp của Lục Đào, tập đoàn nhà họ Cố cũng cổ phần trong , bộ cổ phần của tập đoàn nhà họ Cố ở khách sạn Lệ Bách đều quy về cho Cố Bắc Thần, nhưng vì phận đặc thù, nên hầu như Cố Bắc Thần tham gia bất cứ hoạt động quản lý nào.
Vốn dĩ là bữa ăn của tối ngày hôm nay , nhưng khi tập huấn diễn tập kết thúc, một đám nhao nhao lên đòi Cố Bắc Thần mời khách, cũng kéo theo mấy vị lãnh đạo cùng hùa theo, cuối cùng Cố Bắc Thần vò đầu bứt tóc mà đồng ý. Đột ngột thế , chỉ còn thể đặt bàn ở khách sạn Lệ Bách thôi.
Cố Bắc Thần dứt khoát cho cô thương lượng, trực tiếp kéo An Noãn Noãn lên phòng cho khách tầng cao nhất để quần áo.
Một bên là một con gái nào đó cứ cầm cái váy cò kè mặc cả với Cố Bắc Thần nhất quyết chịu , một bên là điện thoại của Cố Bắc Thần đang gọi cho banh luôn , hai nguồn áp lực dồn lên cho vị quân nhân nào đó đành cắn răng mà uy hiếp: “An Noãn Noãn, em mà còn lề mề nữa, thì sẽ đích đồ cho em đó!”
An Noãn Noãn nhíu mày, trong lòng cô thầm lôi mười tám đời tổ tông của mà hỏi thăm một lượt, nhanh chóng phòng quần áo.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-841-chung-quan-nhan-deu-muon-xem-tan-mat.html.]
An Noãn Noãn mặc xong, trong gương soi một chút, hàng mày thanh tú bỗng chốc nhíu .
Người đàn ông quả nhiên là tên háo sắc, phần lưng áo xẻ sâu như , cả phần lưng như lộ hết bên ngoài , ngay cả khe n.g.ự.c cũng xẻ sâu hơn quần áo thường ngày nhiều. Mặc dù n.g.ự.c của An Noãn Noãn lớn, nhưng chỗ đó phát triển lên khá tròn, khe rãnh cũng khá rõ ràng, cho cô bạn và những bạn cùng phòng cực kỳ ghen tị, nhưng đó là nỗi đau của An Noãn Noãn, chỉ cần cô mặc áo chút hở cổ thì sẽ như lộ hết cả n.g.ự.c , chính vì , áo sơ mi luôn là chân ái với cô.
Cô nhớ rõ cô mặc một chiếc áo sơ mi, nhưng Cố Bắc Thần thích, cô đừng mặc cái đó nữa, lúc nãy mua đồ chú ý tới cái ?
Tóc tai cô chút rối, nhưng vô tình thể cứu cánh cho cái đầu tròn tròn của cô, khe rãnh và xương quai xanh đều hấp dẫn, thật là, cô đây?
Đột nhiên bên ngoài một giọng vang lên: “An Noãn Noãn, em xong ?”
“A! Chờ một chút, sắp xong .” An Noãn Noãn dứt lời, cửa phòng lập tức đẩy .
Người nào đó một bộ quân phục chỉnh chu đang nguyên ở cửa mà nhíu mày.
Theo góc của An Noãn Noãn, lúc trông trai đến động lòng , mặc dù là một bộ quân phục mới , nhưng bây giờ Cố Bắc Thần đang để kiểu đầu trọc như lưu manh, thật cũng loại trơn láng như bóng đèn, mà là loại tóc mới mọc một ít đủ che hết da đầu, kết hợp với bộ quân phục cho khí chất nam thần tỏa thêm phần mạnh mẽ.
An Noãn Noãn cứ như ngây ngốc , thiếu điều chảy nước miếng luôn !