Lý Thiên Hà lau nước mắt : " mà, Đường Sâm nó, đầu của nó chảy nhiều m.á.u như , thật sự chứ?"
"Ha."
Ông cụ lạnh một tiếng: "Nó chảy nhiều m.á.u như ? Giữ m.á.u cho nó thì ai giữ m.á.u cho con bé nhà ? Con nó một câu thì ba liền dùng roi da bò cho nó chảy m.á.u thêm nữa. Hừ."
Đường Tôn Quang chỉ đơn giản kéo vợ đến, lung tung lau nước mắt mặt phụ nữ, cho bà một ánh mắt an ủi : "Không cả, , xem thế nào."
Bà cụ cả, chỉ là một màn kinh khủng doạ cho sợ hãi đến mức hít thở thông, bác sĩ riêng xử lý nên giờ .
Lão tư lệnh gọi mấy cuộc điện thoại mắng vài sắp xếp chút việc xong mới tiến phòng ngủ.
Sau khi bà cụ thấy ông cụ thì liền để ý đến ông, ông cụ lạnh : "Không ? Còn sức tức giận với ? cho bà , hôm nay Việt Sâm thể chuyện khác hoang đường như thế đều là do 'công lao' của bà và Thiên Hà đấy, bà còn phát cáu ngược với , hừ."
Ông cụ nhận điện thoại và video của Lục Dịch Thành liền trực tiếp gửi cho con trai, hai ba con từ hai nơi khác chạy về đại viện Tổng tư lệnh ở Thủ Đô.
Lần , cơn giận của lão tư lệnh còn tan, về phía con trai: "Tôn Quang, con sắp xếp điều tra thằng nhóc một chút, xem nó còn chuyện hoang đường gì nữa, duy nhất một thì khiến cho nó bỏ , lão tử chỉ huy thiên quân vạn mã tin thể trị nó. Hừ."
Đường Việt Sâm đại đội trưởng đội cảnh vệ đưa xử lý băng bó miệng vết thương, đó trực tiếp nhốt phòng tạm giam.
Đây là đầu Đường Việt Sâm nhốt phòng tạm giam, hơn nữa còn là vì một phụ nữ rõ lai lịch, Đường Việt Sâm tức giận! mà, hình như đột nhiên cũng cảm thấy mệt mỏi, nên liền nghỉ ngơi !
Sống ở thì tuân theo phong tục ở đó, từ từ đợi, nhưng nghĩ tới mệnh lệnh của ông cụ chính là, giam một tháng cho ngoài.
Đường Việt Sâm cảm thấy như tuyệt đối , giam bảy ngày thì phục, nhưng đằng là một tháng!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-8942-vo-yeu-tai-thuong-34-giam-giu-mot-thang.html.]
Một tháng , phụ nữ c.h.ế.t tiệt sớm hồi phục chạy trốn !
Cũng khả năng sẽ ở bên Lục Dịch Thành nữa!
Không thấy Lục Dịch Thành đau lòng như thế với phụ nữ hổ , nhưng mà tưởng tượng tới , Đường Việt Sâm càng thể bình tĩnh, , tìm cách ngoài, thể để cho phụ nữ c.h.ế.t tiệt chạy, cũng thể để cô chạy theo gian phu ...
Không, nghĩ đến 'gian phu' của Sở Kiều Kiều thì Đường Việt Sâm lập tức khó chịu, tên 'gian phu' đêm hôm đó chính là Lục Dịch Thành ?
"Người ." Đường Việt Sâm kịp suy nghĩ, ngoài.
Nếu như gian phu thật sự là em của , thì Đường Việt Sâm thật sự sẽ g.i.ế.c tha hai 'ti nam tiện nữ" bọn họ.
Binh sĩ trông coi phía ngoài tiến lên cúi chào : "Đường thiếu, ngài chuyện gì ?"
Đường Việt Sâm nhíu mày, vẻ mặt dữ tợn: "Gọi đại đội trưởng của các tới gặp bổn thiếu gia, bổn thiếu gia c.h.ế.t ... a..."
Tuy nhiên, bất luận Đường Việt Sâm như thế nào thì cũng thể thoát khỏi phòng tạm giam , cũng thể thoát khỏi lòng bàn tay của ông cụ nhà .
Khi Đường Việt Sâm chính thức thoát khỏi phòng tạm giam thì là chuyện của một tháng đó.
Một tháng, đủ để và vật biến mất, bất luận là bệnh viện là biệt thự sáu, ở cũng còn bóng dáng của Sở Kiều Kiều.
Lục Dịch Thành vẫn là bác sĩ ở bệnh viện của , song túc song phi với Sở Kiều Kiều, chuyện khiến tâm trạng của Đường Việt Sâm thả lỏng một chút, nếu thì thật sự sẽ nhân cách phân liệt mất.
Mê Truyện Dịch