Sở Kiều Kiều nâng cằm, lông mày cùng khóe môi mang theo ý , giả bộ khiêu khích: "Đường Việt Sâm, cứ g.i.ế.c ."
Đường Việt Sâm hung hăng trừng mắt Sở Kiều Kiều: "Nhãm nhí, thể g.i.ế.c cô chứ? Muốn g.i.ế.c cô cũng để hạt giống của đời!"
Nụ mặt Sở Kiều Kiều càng thêm rạng rỡ: "Được ! Vậy khi đứa bé đời, sẽ bảo đến đem đứa bé luôn tiện g.i.ế.c c.h.ế.t . Bây giờ thể rời ? nghỉ ngơi. Không rằng, phụ nữ mang thai tâm trạng thoải mái , hiện tại tâm trạng lắm.”
Đường Việt Sâm hít sâu một : "Như , canh chừng cô, nếu như rời , cô hại con của thì ? Dù thì bây giờ chúng vẫn ở trong bụng của cô."
Sở Kiều Kiều nghiến răng: "Vậy tìm một bác sĩ đặc biệt giỏi về y thuật, nhờ họ m.ổ b.ụ.n.g , lấy thai nhi nhét bụng vị hôn thê của ."
Đường Việt Sâm chằm chằm: "Hiện tại tiền lệ như , cho nên Đường Việt Sâm , sẽ ngu ngốc tin tưởng phụ nữ như cô lấy con của để thí nghiệm."
Sở Kiều Kiều cảm thấy cách nào khác, chẳng lẽ dừng trong tay Đường Việt Sâm, nên gì đây?
Nhìn thấy vẻ mặt nhăn nhó của Sở Kiều Kiều, Đường Việt Sâm nắm cằm cô: "Được , đừng tức giận. Dù cô cũng là vợ , cũng là yêu của , mà nhiều nhất là của con . Cho nên, đừng thử thách lòng kiên nhẫn của . Bây giờ nghỉ ngơi , ăn uống gì, một câu, sẽ mang tới."
Sở Kiều Kiều trợn to hai mắt: "Ý của là gì? , khi đứa nhỏ sinh sẽ trả cho . Anh còn cái gì nữa? Là ép đến c.h.ế.t ?"
Đường Việt Sâm tức giận: "Ý của đơn giản, tin cô, càng tin tưởng Cẩm Phong, vì đích giám sát việc cô sinh con một cách an mới . Từ nay về , , từ nay sẽ cho phép Cẩm Phong trong phòng nửa bước. Nghe rõ ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-9072-vo-yeu-tai-thuong-47-anh-la-nguoi-cuong-buc-toi-truoc.html.]
Lời của Đường Việt Sâm khiến đôi mắt của Sở Kiều Kiều mở to hơn bao giờ hết.
Đường Việt Sâm dường như từ đáy lòng quan sát cảm xúc của Sở Kiều Kiều, từ trong túi móc một thẻ ngân hàng màu đen: “Thẻ là cho cô. Từ ngày mai đừng việc ở nhà trẻ nữa. Những thực sự nghĩ rằng Đường Việt Sâm bắt nạt Sở Kiều Kiều cô.”
Sở Kiều Kiều nhập vai trong phút chốc, Đường Việt Sâm nhưng : "Lẽ nào ? Đường Việt Sâm chỉ bắt nạt , mà còn giam cầm , cưỡng bức . Anh nghĩ là giả vờ giả vịt mặt thì quên nỗi nhục đó ?"
Sở Kiều Kiều như cho Đường Việt Sâm sững sờ, thể thấy nụ cùng ánh mắt của phụ nữ thì những lời của cô là giả.
Mê Truyện Dịch
Không, lời của cô cũng vấn đề, còn cưỡng bức cô, đột nhiên, ánh mắt Đường Việt Sâm chằm chằm Sở Kiều Kiều chút tức giận: "Lời của cô đúng , rõ ràng là cô ép buộc ."
Sở Kiều Kiều đỏ bừng mặt vì nghẹn, cô giả ho hai để che giấu sự hổ của lúc , nhưng cô ngờ rằng ho khiến Đường Việt Sâm căng thẳng, vỗ mạnh lưng Sở Kiều Kiều: “Còn thể hiện, lên giường , rót nước cho cô uống."
Sở Kiều Kiều Đường Việt Sâm căng thẳng, luống cuống tay chân : "Đường Việt Sâm, theo lý mà , thiếu phụ nữ sinh con cho , đúng ?"
Đường Việt Sâm thèm cô: "Đương nhiên."
Đường Việt Sâm rót một cốc nước ấm cho Sở Kiều Kiều, cô uống hai ngụm khi : " thể trơ mắt đứa nhỏ của Đường Việt Sân nào đó độc chiếm ! Dù là hai , cũng thể đủ khả năng nuôi chúng!"