Sắc mặt Sở Kiều Kiều trắng bệch, nắm c.h.ặ.t t.a.y : “Không thể.”
An Noãn Noãn và Cố Bắc Thần đều ngây ngẩn cả , tình huống là như thế nào?
Hơn nữa hai theo phía Đường Việt Sâm cẩn thận bảo vệ , tuy rằng khí sắc Đường Việt Sâm , nhưng thể đúng chỗ nào, Cố Bắc Thần cũng nhiều năm gặp Đường Việt Sâm, cho nên cũng thể đúng chỗ nào?
Biểu cảm Đường Việt Sâm nhàn nhạt mắt Sở Kiều Kiều, đó về phía Cố Bắc Thần cùng An Noãn Noãn: “Chỗ quá nhỏ, đến chỗ kế bên một lát .”
An Noãn Noãn về phía Sở Kiều Kiều: “Tình huống là như thế nào?”
Sở Kiều Kiều: “Kế bên là nhà Đường Việt Sâm.”
Tất nhiên An Noãn Noãn trong ánh mắt của Kiều Kiều với Đường Việt Sâm ở phía là loại ánh mắt tình yêu, hai yêu là từ trong ánh mắt mà thấy , mà từ trong ánh mắt Kiều Kiều cô thấy chính là hận, mà ánh mắt Đường Việt Sâm quá bình tĩnh, An Noãn Noãn căn bản cái gì, nhưng mà đáy mắt cũng cảm giác thấy tình yêu đích thực.
Cố Bắc Thần về phía An Noãn Noãn: “Lại đây, trong nhà Đường thiếu một lát.”
Mê Truyện Dịch
An Noãn Noãn về phía Sở Kiều Kiều: “Đi thôi!”
Sở Kiều Kiều nhíu mày: “Em sẽ , hai ngươi ! Em mang theo đứa bé là . Chị, chị đừng với rể cái gì, cái gì cũng đừng đừng hỏi, em với Đường Việt Sâm là ngoài ý , là quan hệ gì hết, bây giờ chỉ đang chờ đứa bé trong bụng của em thôi, mà em cũng cách, chạy , trốn cũng thoát khỏi sự kiểm soát của Đường Việt Sâm, nên đành sinh đứa bé , dù đây cũng là hai mạng sống sờ sờ, thật lúc em cũng nghĩ tới cần, nhưng em luyến tiếc ~”
Sở Kiều Kiều xong ngửa đầu thu mờ mịt đáy mắt: “Em dáng vẻ hiện tại của em cho nhà họ Sở mất mặt, nhưng thế , em cũng còn mặt mũi trở về nữa, tiên cứ như !”
An Noãn Noãn buông mắt rũ mi xuống, liền thấy cổ tay trái của Sở Kiều Kiều một vết sẹo chói mắt, Kiều Kiều vốn trắng, nhưng vết sẹo đặc biệt hồng, thoáng qua thì thấy ngay.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-9131-vo-yeu-tai-thuong-53-tra-tan-co-ca-doi.html.]
An Noãn Noãn cầm lấy cổ tay của Sở Kiều Kiều: “Kiều Kiều, tại cổ tay của em thương?”
Sở Kiều Kiều rụt cổ tay : “Không việc gì, em cẩn thận chạm thôi.”
An Noãn Noãn nắm lấy cổ tay của cô bỏ: “Nói bậy. Đây rõ ràng còn dấu vết của vết khâu qua, thể là cẩn thận chạm , em thể hiểu biến mất lâu như rốt cuộc xảy chuyện gì?”
Sở Kiều Kiều mím chặt môi ngừng run rẩy, cụp mắt xuống, nhưng nước mắt to như hạt đậu lăn gương mặt rơi xuống .
Tiếng của An Noãn Noãn đặc biệt lớn, đặc biệt kích động bén nhọn, cửa hai nhà đều mở , Cố Bắc Thần và Đường Việt Sâm đương nhiên đều .
Cố Bắc Thần dậy: “Tình huống như thế nào, qua thử.”
Đường Việt Sâm cũng theo tới đó, chỉ là Cố Bắc Thần cửa, còn Đường Việt Sâm ở cửa.
Bên trong đó là một cảnh An Noãn Noãn kéo cổ tay Sở Kiều Kiều đau lòng vuốt ve sướt mướt, mà Sở Kiều Kiều tiếng động rơi nước mắt, một câu cũng .
An Noãn Noãn lau nước mắt : “Rốt cuộc em xảy chuyện gì, em chứ? Có Đường Việt Sâm bắt nạt em ……”
Sở Kiều Kiều hung hăng rút tay khỏi lòng bàn tay của An Noãn Noãn, lắc đầu, hít hít cái mũi: “Không gì, liên quan đến , em do bản em cẩn thận chạm , .”
Tiếng “Oa ~”, Nữu Nữu thấy với dì nhỏ đều cũng oa oa theo, giờ thì , Cố Đại Bảo cùng Cố Nhị Bảo cũng chạy : “Mẹ ơi, dì chuyện gì ?” Cố Đại Bảo .
Cố Nhị Bảo cũng : “ ! Tại cả ba phụ nữ đều ! Tình huống gì ?” Hoàn là giọng điệu của cha bé!