Đường Việt Sâm từ bao giờ chịu ủy khuất như , nào đó tức giận nhẹ, tùy tiện chỉ loạn xuống nhưng chỗ chỉ là chiếc giường của Sở Kiều Kiều!
“Để ở đó.” Đường Việt Sâm , tay chỉ giường của Sở Kiều Kiều.
Hai dì và Vương Nhất Minh ngẩn , Đường Tổng, nhầm lẫn gì ?
"Khụ ~"
Vương Nhất Minh khẽ ho một tiếng: "Đường Tổng, ngài chỉ chính là giường của Sở tiểu thư..."
Đường Việt Sâm theo ngón tay, sắc mặt tối sầm như mực, Vương Nhất Minh chằm chằm: " các bỏ xuống đó thì hãy bỏ xuống đó nhiều như ."
Sở Kiều Kiều còn bình tĩnh nữa, cô ngửi thấy mùi thức ăn liền nuốt nước bọt, nhưng cô thấy Vương Nhất Minh , ‘giường của Sở tiểu thư…!'
Mê Truyện Dịch
Sở Kiều Kiều tức giận chằm chằm Đường Việt Sâm, khốn nạn, thật sự kêu bọn họ để đồ ăn lên giường cho cô ? Đây là cách mà con nghĩ ?
Tên khốn kiếp cố ý bắt nạt thì còn gì nữa, Sở Kiều Kiều tức giận! cô từ một phụ nữ tuổi trẻ xinh trở thành một oán phụ, phát điên lên mặt hai dì và Vương Nhất Minh, vì cô đành mím chặt môi chịu đựng như .
Sở Kiều Kiều bất động thanh sắc tức giận, Đường Việt Sâm thu trong mắt, còn đang lo lắng con của khi chúng kích động sẽ ảnh hưởng, cho nên hung hăng trừng mắt Sở Kiều Kiều, lên: "Đi qua bên ăn cơm."
Xem cô thể gì, cái tổ chim của cô mở cũng chẳng đủ chỗ?
Tâm tư nhỏ của Đường Việt Sâm từ trong lòng vẫn là cẩn thận quan sát Sở Kiều Kiều, để tránh cho phụ nữ tức giận mà đau bụng nữa.
Vương Nhất Minh đưa mắt hai dì, và ba họ nhà bên cạnh với đĩa thức ăn tay.
Đường Việt Sâm Sở Kiều Kiều: "Đi thôi?"
Sở Kiều Kiều chỉ theo ai đó ăn tối mà thèm gì thêm. Cô cảm thấy chuyện với Đường Việt Sâm khiến cô tức giận đến mức cảm thấy sẽ mất mấy chục năm tuổi thọ, chi bằng chỉ cần ăn uống đủ no để tha cho cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-9201-vo-yeu-tai-thuong-59-nghen.html.]
Bởi vì sự hợp tác chân thành của Sở Kiều Kiều, tâm trạng của Đường Việt Sâm , đối xử với mấy dì và những khác, bầu khí đột nhiên trở nên .
Dì đầu bếp đặt món ăn tinh tế lên bàn ăn lớn của nhà Đường Việt Sâm, liếc Đường Việt Sâm: "Thưa ngài, thể ăn , ngài và Kiều Kiều tiểu thư gì phân phó cứ với ."
Đường Việt Sâm Sở Kiều Kiều sẽ khiến hổ mặt ngoài, vì vẫy tay : "Các cứ việc ! Nếu cần sẽ gọi."
Lúc trong nhà ăn cũng khác, Đường Việt Sâm giở trò đồi bại hổ, dọn một cái ghế bên cạnh Sở Kiều Kiều: "Để đút cho cô ăn?"
Sở Kiều Kiều vô cảm múc canh cho : "Cút xa một chút."
Kẻ hèn nào đó mặt là đại gia a!
Là đầu tứ thiếu gia ở Bắc Kinh a!
Bị Sở Kiều Kiều đối xử như thế ?
Đường Việt Sâm tức giận hận một nỗi bóp cổ Sở Kiều Kiều, vươn tay nhéo nhéo cằm Sở Kiều Kiều: "Nữ nhân, cô quả nhiên là sủng mà kiêu."
Sở Kiều Kiều tức giận nhổ mặt Đường Việt Sâm, tức giận : "Đường Việt Sâm, hiện tại nghĩ gì với ?"
Đường Việt Sâm suy nghĩ đầy một giây liền trả lời: "Tất nhiên là tình yêu~"
"Phốc ~ khụ khụ ..." Sở Kiều Kiều suýt nữa nôn m.á.u vì câu của tên khốn kiếp Đường Việt Sâm.
Đường Việt Sâm nhanh chóng vỗ lưng Sở Kiều Kiều: "Cô kích động cái gì? Không là chính cô hỏi ?"
Sở Kiều Kiều đánh bại bởi tên vô liêm sỉ Đường Việt Sâm , khi ho xong, Sở Kiều Kiều chỉ còn cách xuống ăn mà thêm một lời nào nữa.