Sở Kiều Kiều buông mi rũ mắt, lông mi thật dài run rẩy vài cái, đó mới điều chỉnh tâm trạng, ngước mắt lên về phía Đường Việt Sâm bùng nổ nhưng đang cố gắng kiềm chế, bình tĩnh gật đầu: “Vậy là , gì hơn nữa, còn lo lắng Đường thiếu yêu , như những gì , .”
Sở Kiều Kiều xong, Đường Việt Sâm suýt nữa phun một búng máu, kiếp đây cái gì, chẳng lẽ kiếp Đường Việt Sâm là cứu vớt hệ Ngân Hà ? Tại ông trời sắp xếp một yêu tinh như Sở Kiều Kiều tới nhân gian tra tấn như thế?
Đường Việt Sâm chỉ thiếu ngửa đầu lên hét to a a a, nhưng là Đường Việt Sâm, cần nhịn nhịn nhịn.
Bỗng nhiên, Đường Việt Sâm đột ngột xoay một cái, Sở Kiều Kiều còn tưởng rằng cút , nhưng quỷ mới trong chớp mắt tiếp theo, Đường Việt Sâm về phía dựa vách tường ngửa đầu thở dốc nặng nề, giống như giây tiếp theo sẽ tắt thở mà c.h.ế.t .
Sở Kiều Kiều thật sự dọa sợ, cô nuốt mạnh một ngụm nước miếng: “Anh ?”
Đường Việt Sâm giơ tay lên che n.g.ự.c , cũng câu nào, cứ như thế mà trượt xuống theo vách tường.
Sau khi Sở Kiều Kiều doạ sợ, cũng còn lý trí, dù cô cũng bất cứ tình cảm gì đáng đối với tai họa , vặn phát bệnh còn thể đưa bệnh viện để cho cô yên tĩnh thanh tịnh.
Mê Truyện Dịch
Sở Kiều Kiều lấy điện thoại chuẩn gọi cấp cứu, Đường Việt Sâm giận trừng mắt, yếu ớt : “Cô gì?”
Sở Kiều Kiều lười : “Gọi cấp cứu.”
Đường Việt Sâm trợn trắng mắt: “Kêu dì giúp việc với Vương Nhất Minh ở cách vách đây…… Chờ xe cấp cứu tới tiểu gia treo mạng ~”
Sở Kiều Kiều nhanh chóng sang cách vách kêu , Đường Việt Sâm giống như đang giả vờ, sắc mặt vàng vọt, cái trán còn đang chảy mồ hôi, thật sự đáng sợ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-9232-vo-yeu-tai-thuong-62-tiet-kiem-tien-nuoi-em-be-va-phu-nu.html.]
Hai dì giúp việc và Vương Nhất Minh chạy vọt : “Đường thiếu, chủ, …… ?” Ba dùng xưng hô khác với Đường Việt Sâm, mặt mỗi họ và trong đáy mắt đều lộ vẻ nôn nóng với hoảng sợ.
Vương Nhất Minh xé áo của Đường Việt Sâm phát hiện miệng vết thương thật sự vỡ , chảy m.á.u đặc biệt đỏ đến dọa , hơn nữa giống như nhiễm trùng và sưng to.
“Tại như ?” Vương Nhất Minh Đường Việt Sâm mặt cũng đầy mồ hôi.
Lần Đường Việt Sâm thương nhẹ, nơi sát trái tim ai mà sợ hãi, nhưng Đường Việt Sâm kiên quyết để cho nhà họ Đường , cho nên Vương Nhất Minh vẫn luôn sợ tới mức chết, lỡ như Đường Việt Sâm bất trắc gì cũng đừng nghĩ giải thích như thế nào cho lão tư lệnh với thủ trưởng!
Nhà họ Đường chỉ một cái độc đinh là Đường Việt Sâm!
Vương Nhất Minh lắp bắp : “Tổng giám đốc Đường, thì, cho lão tư lệnh với thủ trưởng ? Chúng về thủ đô chữa trị, qua viện điều dưỡng bên nghỉ dưỡng một thời gian, thật sự gánh nổi chuyện lớn như , tổng giám đốc Đường……”
Sở Kiều Kiều sợ c.h.ế.t khiếp, còn đang ? Không nãy ai động tới ? Tại cô nghĩ như thế nào cũng đúng chứ? Cẩm Phong căn bản áp lên Đường Việt Sâm! Miệng vết thương của thể hiểu xuất hiện vấn đề, nhưng nhất định đừng ăn vạ Cẩm Phong nha!
Đường Việt Sâm nâng mí mắt nặng nề lên: “Không cần. Cậu đỡ thẳng, uống một chút thuốc kêu bác sĩ phụ trách tới đây một chuyến, ngày mai sẽ chuyển nhà, hẳn là thể ở bên !”
Vương Nhất Minh gật đầu: “Vâng, thể, thu xếp xong.”
Sở Kiều Kiều vẫn đang sững sờ Vương Nhất Minh và dì giúp việc hầu hạ Đường Việt Sâm uống thuốc, đó như đại gia ở giường của cô, chiếm hai phần ba cái giường, cho đến khi bác sĩ tới đây kiểm tra tỉ mỉ cho Đường Việt Sâm thì vui : “Đã với khi xuất viện nghỉ ngơi cho , lúc mới một ngày như , lập tức trở về bệnh viện tiếp, dù cũng tiền, cho chỗ của thêm một chút tiền tài trợ cũng chuyện gì đúng !”
Đường Việt Sâm trừng mắt liếc nơi một cái: “Ai , tiểu gia tiết kiệm tiền nuôi em bé và phụ nữ.”