Đường Việt Sâm trừng mắt Sở Kiều Kiều: “Về cái gì mà về? Ở , chuyện em lo liệu bằng ông già sẽ g.i.ế.c mất.”
Sở Kiều Kiều thấy tự chủ nhoẻn miệng : “Đường Việt Sâm còn sợ khác?”
Đường Việt Sâm nhướng mày khinh thường: “Đó gọi là tôn trọng hiểu , văn hoá thật đáng sợ.”
Sở Kiều Kiều “……..”
Bây giờ Sở Kiều Kiều sợ thật sự, Đường Việt Sâm là con trai duy nhất của Đường gia, một đoàn đột nhiên đến sẽ xé cô ăn thịt cô chứ?
Sở Kiều Kiều sờ chiếc bụng nhô cao to của , đột nhiên cảm thấy chỗ dựa, hai đứa nhóc trong bụng cô nhất định sẽ chống đỡ giúp cô, gia đình kiểu như Đường gia đặc biệt coi trọng trẻ con, đến cả tên khốn Đường Việt Sâm còn coi trọng hai đứa trẻ như mà, càng gì đến già, tức là cô cũng tạm thời an , chí ít thì cô cũng đang mang thai hai đứa con của Đường gia bọn họ mà!
Bây giờ Đường Việt Sâm thể ăn gì, đầu bếp trong nhà chỉ thể bữa sáng cho Sở Kiều Kiều, khi Đường Việt Sâm thấy Sở Kiều Kiều ăn xong mới : “Đêm qua thấy em kêu, gần đây chân đỡ đau hơn ?”
Sở Kiều Kiều động đậy chân: “Co đau gần chết, bản cũng ráng chịu đau một thời gian, từ từ liền quen, điều hôm nay vẫn chút khó chịu.”
Đường Việt Sâm cau mày: “Tại kêu lên?”
Sở Kiều Kiều bướng bỉnh : “Kêu tác dụng gì, động đậy .”
Hai đang tranh cãi, cửa Vương Nhất Minh đẩy , dẫn theo một đoàn hoành tráng bước .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-9311-vo-yeu-tai-thuong-70-lam-giay-dang-ki-ket-hon-tai-nha.html.]
Đây là đầu tiên Sở Kiều Kiều thấy nhà Đường gia ngoại trừ Đường phu nhân.
Ngay khi Đường lão tư lệnh bước khí chất khiến Sở Kiều Kiều sợ hãi, ông lão liếc Sở Kiều Kiều bên cạnh, ánh mắt rơi xuống đứa cháu: “Tiểu tử , bản lĩnh ? Còn dám đùa với mạng sống …….”
Lão phu nhân và Đường phu nhân từ lúc cửa đến giờ ánh mắt chỉ chằm chằm cái bụng Sở Kiều Kiều, câu chửi bới của ông lão, lão phu nhân kéo ông chồng: “Ông gì , mới cửa chửi cháu , , bây giờ chuyện gì là phúc phần , lớn tiếng doạ chắt của sợ mất!”
Lão tư lệnh thấy chữ cháu chắt liền lập tức ngậm miệng , hung hăng trừng mắt cảnh cáo với Đường Việt Sâm: “Đợi cháu khỏi lão tử sẽ dạy dỗ cháu đàng hoàng, hừ.”
Đường Việt Sâm vò đầu: “Vậy cháu vẫn thôi cần khỏi , cứ ở đây là ! Tránh khỏi ông cấm đoán cháu, thật sự là nơi nên ở ~”
Đường phu nhân trừng mắt với con trai, nhưng trong lòng thì đau xót con , trách móc : “Một chút chừng mực cũng , con d.a.o đó thể đ.â.m bụng , con lẽ nào suy nghĩ qua nếu con mệnh hệ gì, bốn già đây còn sống tiếp hả……”
Đường phu nhân nữa vì cứ một câu là đau lòng thôi, đến ngừng .
Sở Kiều Kiều vẫn luôn trốn ở một bên lông mày nhíu chuyện, bây giờ cái bụng lớn của cô ngoại trừ cảm thấy mất mặt một chút sức lực cũng , cũng nên chào hỏi với những dáng vẻ hiên ngang như thế nào, mặc dù bản cũng trưởng thành trong đoàn như , nhưng mà giờ khác với lúc !
Mê Truyện Dịch
Thấy Sở Kiều Kiều vẫn luôn cúi đầu chuyện, Lí Thiên Hà sướt mướt, Đường Việt Sâm cái đồ tức c.h.ế.t đền mạng mà, vẫy tay cợt nhả với Sở Kiều Kiều: “Kiều Kiều, qua đây giới thiệu em với trong nhà nào.”
Sở Kiều Kiều trộm trừng mắt với Đường Việt Sâm, vẫn là bất chấp khó khăn ngẩng đầu lên về một đoàn đang chằm chằm gật đầu, vẫn gì, mấu chốt là cô nên gì cả.
Đường Việt Sâm giới thiệu Sở Kiều Kiều, trong nhà đương nhiên đều , đó từ lão gia tử giới thiệu, lão phu nhân, Đường phu nhân, thủ trưởng lão cha bởi vì kế hoạch quan trọng, con trai cấp cứu thành công thì đến.