Lời  của Lục Thần  nghi ngờ gì là  tuyên bố cô  và   đội trời chung.
Lăn lộn trong giới  đều là những kẻ tinh ranh, gió thổi chiều nào,   liền chạy theo chiều đó.
Đắc tội với tư bản còn  đạo diễn nào dám tìm cô  nữa?
Anh kéo  rời . Bàn tay  ấm áp và khô ráo khiến  bất giác  nắm chặt hơn, chặt hơn nữa, giống như một  đuối nước cuối cùng cũng vớ  một mảnh gỗ nổi.
Anh kéo    chiếc Bentley của .  tò mò chớp mắt: “Đưa em đến đây  gì?”
Anh tựa  ghế da, rút  một tờ khăn giấy, cẩn thận lau nước mắt cho .
“Không  em ,  cũng   trong xe sang mà  ? Anh hôm nay  lái chiếc  đến . Nếu em cảm thấy  đủ , trong gara  hầm nhà còn nhiều lắm, em chọn một chiếc  thích   lên  cho  .”
 kinh ngạc há hốc miệng.
Đó là bài đăng  vòng bạn bè của  từ bao nhiêu năm  .
“Ba năm .”
“ mà…   đây, bây giờ em    nữa.”
Anh cúi đầu  khẽ, hàng mày sắc bén cũng nhuốm vài phần dịu dàng. Sau đó  ghé sát  mặt , giọng   quyến rũ  ẩn chứa ý .
“Nếu   ,  thì  chút chuyện khác.”
“Làm… gì cơ?”
“Hôn.”
   bế lên,   đùi  . Bàn tay mạnh mẽ của  đàn ông đỡ lấy eo , đôi môi mềm mại áp lên, ban đầu là dịu dàng, mút lấy một cách cực kỳ kiềm chế,  đó dần dần phóng túng hơn.
Gáy   giữ chặt, nụ hôn  từng bước  đào sâu, cho đến khi khoang miệng và cả suy nghĩ của  đều   chiếm trọn, cả  chìm đắm trong nụ hôn đầy d.ụ.c vọng .
Một nụ hôn sâu kết thúc,   nhẹ nhàng mổ nhẹ lên môi  vài cái.   nhịn  mà  lên, cúi đầu dùng chóp mũi chạm  chóp mũi .
“Tiến bộ lớn quá nhỉ, Lục tổng. Lén lút học tập ?”
Anh cũng : “Đều là do Lương lão sư dạy .”
Im lặng một lúc lâu,   : “Anh  đầu tiên yêu đương,   để em chịu thiệt thòi, bất kể là phương diện nào.”
Không  tại ,  thấy ba chữ “yêu đương”, trong lòng  ngọt ngào khôn tả.
“Trước đây em cũng thường  bắt nạt như  ?” Giọng   chút buồn bã.
 an ủi lắc lắc hai bàn tay đang nắm chặt của chúng : “Em  nổi tiếng,    bối cảnh, những chuyện  đều  bình thường,   gì  tủi  cả.”
“Xin .”
Anh đột nhiên xin .
“Hôm đó ở hội trường,  tưởng em cũng giống những  phụ nữ ,  dùng  thể đổi lấy vai diễn nên mới  thái độ tệ như  với em. Anh  xem qua hồ sơ của em, em  ưu tú. Anh  giới thiệu em cho đạo diễn Trương , phim mới của ông  thiếu một vai nữ phụ, em  thử xem. Có nhận    là do bản lĩnh của em.”
Đôi mắt  như  thắp sáng: “Đạo diễn Trương? Quốc sư Trương Nghệ Mưu? Phim của ông , dù chỉ là vai  nền cũng  cả đám  tranh giành, em  mà  thể  thử vai nữ phụ ?”
Hàng mày  giãn  ý , đưa tay véo má : “Một cơ hội thử vai thôi,  vui như   ?”
“Đương nhiên là đáng vui !”  ôm mặt  “chụt” một cái: “Lục Thần,   thật đấy.”
“Thế   là   ?” Ánh mắt  dần trở nên nóng rực,  chằm chằm  : “Vậy em cũng   vui một chút .”
“A… ưm…”
Chưa đợi  phản ứng,   cúi đầu hôn tới.
Hu hu,  là trai tân ngây thơ,  khi khai mặn , đúng là một con sói đói.
Bộ phim đó   nhận  vai.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tong-tai-hac-am-hoa-ra-la-ten-cuong-vo/chuong-5.html.]
Tuy nhiên, ngày nhận  tin, Lục Thần   vui lắm. Anh ôm , thở dài một :
“Em  một chuyến là ba tháng. Mệnh  thật khổ,  vợ  mà còn   hòa thượng.”
“Không , em sẽ bù đắp cho  ba tháng trong một .”
 ôm mặt , hôn lên lông mày, mũi, má, dái tai . Hôn đến miệng thì  nắm cằm  hung hăng hôn trả . Sau đó bàn tay đang ôm eo  trượt xuống, trực tiếp bế  lên.
Chân  quấn quanh eo , tay vòng qua cổ , cúi đầu đón nhận nụ hôn sâu của . Gần như là mượn  thở của , hai  cùng  ngã xuống giường. Ngón tay  luồn  tóc , cơ thể  cũng căng cứng, nóng lên.
Bàn tay bỏng rát luồn  vạt áo . Lý trí còn sót  trong não khiến  giữ tay  .
“Không ,   bao.”
 còn đang trong giai đoạn sự nghiệp  lên.
Anh khẽ  hai tiếng,  khàn  nóng : “Có,  mua từ sớm .”
“Khi nào?”
“Ngày thứ hai em đến đây.”
“Vậy tắt đèn .”
“Tại ? Ở đây chỉ  chúng .”
 đau đầu  đám bình luận bay ào ào  mắt: “Ờ… em  khó giải thích với  nhưng bắt buộc  tắt đèn.”
“Cạch” một tiếng, dường như cả thế giới đều tối đen, chỉ còn  những dòng bình luận bay lượn.
[A, nữ chính cũng quá khách sáo . Có gì mà hội viên VIP như    xem chứ?]
Khi căn phòng sáng trở ,   mệt đến mức ngón tay cũng  nhấc nổi. Vừa cố gắng bò dậy định  thu dọn hành lý,   kéo .
“Xem  là em nghỉ ngơi đủ . Vậy  thêm  nữa .”
 mắt lưng tròng: “Không  nữa,   nữa.”
“Cầu xin chồng đó, chồng ơi, cầu xin , em thật sự   nữa.”
Anh khẽ c.ắ.n dái tai  : “Vậy cũng  . Không  chồng  thương em nhưng  nãy là ai , sẽ bù đắp cho  ba tháng trong một ?”
Đèn   tắt .
[Thể lực của Lục tổng thật là… đúng là một tay cày ruộng giỏi.]
[Ha ha ha, chị Lương nội tâm OS: Cả ngày sức trâu dùng  hết, mày mà rảnh quá thì  gánh hết phân ở đầu làng .]
Sau khi phim đóng máy, đạo diễn Trương và các diễn viên trong đoàn đều  hài lòng với biểu hiện của . Nhờ ,    nhiều cơ hội công việc hơn, lịch trình kín mít, gần như ngày nào cũng ngâm  trong đoàn phim.
Lục Thần thì ngày nào cũng bay khắp thế giới họp hành. Cơ hội duy nhất hai  chúng   thể gặp  gần đây  là một sự kiện thương mại.
Khu vực ghế  của nghệ sĩ và các ông lớn trong giới kinh doanh  giống .    ghế chán  c.h.ế.t, Lục Thần thì   bận.
Anh trong bộ vest thẳng thớm, bàn tay khớp xương rõ ràng tùy ý cầm điện thoại, đôi chân dài tự nhiên vắt chéo  đó, là  cả đám  xếp hàng đến  mặt  mời rượu.
Anh vẻ mặt lạnh nhạt  lượt cụng ly.
Hiện tại,   mặt  vẫn đang thao thao bất tuyệt  gì đó. Anh dường như   chăm chú, thỉnh thoảng  bình luận một câu,   liền như nhặt  báu vật,  ngừng gật đầu cảm ơn.
Giây tiếp theo, WeChat “ting ting” vang lên.
 mở .
[Chú ch.ó khổng lồ của   vỗ về bạn.]
[Chú ch.ó khổng lồ của : “Đẹp trai như , về nhà cho em xem thỏa thích.]