còn  kịp soạn xong tin nhắn trả lời, nam idol “tiểu thịt tươi” đang hot gần đây  bên cạnh  chạm  vai .
“Phim mới của chị em xem , diễn  quá.”
  lịch sự  một câu “cảm ơn”,   liền tuôn  một tràng như s.ú.n.g liên thanh.
“Chị ơi, em xem hồ sơ chị lớn hơn em hai tuổi, em  thể gọi chị là chị  ? Chị xinh quá , ngoài đời còn xinh hơn  màn ảnh nữa. Tiện cho em xin WeChat   ạ? Em   mới nhận một bộ phim,  chỗ nào  hiểu về diễn xuất,  thể hỏi chị   ạ?”
Cậu  ồn ào đến mức đầu  cũng  đau: “Xin ,  tiện lắm.”
Cậu  kinh ngạc mở to đôi mắt xinh : “Tại  ạ?”
“Bởi vì cô  là vợ .”
Giọng  quen thuộc vang lên  đỉnh đầu.  ngẩng lên, thấy Lục Thần   từ lúc nào  mặt đen như đ.í.t nồi  bên cạnh .
Cậu diễn viên trẻ  lặng lẽ “” một tiếng  đó  dậy đổi chỗ khác.
Lục Thần  khách sáo với  , một phát  ngay xuống bên cạnh . Chưa đợi   xong,   ngắt lời .
“Nói chuyện thế nào ? Tốt hơn ông già  của em ?”
“Hả?”
Anh từ trong mũi hừ lạnh một tiếng: “Nhỏ hơn em hai tuổi, trẻ trung tươi mới,  còn đặc biệt  mang  giá trị tinh thần. Nói chuyện vui đến mức WeChat của  cũng  thèm trả lời.”
Lúc   mới muộn màng mở WeChat , phát hiện   mới gửi cho  hơn mười tin nhắn.
[Vợ ơi, chúng  về nhà.]
[Vợ ơi, chúng  về nhà .]
 lấy lòng nắm tay  : “Cậu  ồn quá, em thật sự   thấy tin nhắn.”
Anh siết c.h.ặ.t t.a.y : “Vậy em về nhà với .”
“Được, về nhà thôi.”
Anh hôm nay vì uống rượu nên  mang tài xế, tự   bãi đậu xe lái.  liền ở cửa hội trường đợi.
Đứng   một lát,  mắt xuất hiện một  quen.
“Lương Hi, em vẫn  chứ?”
Gần một năm  gặp, Tế Trì cả  tiều tụy  nhiều, ánh mắt nặng nề mệt mỏi,  mắt là một quầng thâm.   chút lúng túng, cố gắng  vài câu  liên quan.
“Em vẫn . Em thấy  cũng  mà, ha ha. Nhân dân Trung Quốc chúng  ngày càng sống  hơn .”
Vừa    nghiêng  điên cuồng gửi tin nhắn cho Lục Thần: [Mau đến! Mau đến! Mau đến!]
Tuy nhiên, Tế Trì   chịu buông tha . Anh  bi thương lắc đầu: “Lương Hi,    chút nào.”
  nhịn  mà đảo mắt một cái. Đương nhiên      . Công ty của    Lục Thần gần như là ấn xuống đất mà chà đạp, sắp phá sản đến nơi .  chuyện đó thì  liên quan quái gì đến ?
Anh  đột nhiên nắm lấy vai .
“Anh  hết . Ngày em  bắt cóc, em từ chối    vì em cũng   ,     sẽ vì Thẩm Ly mà hại c.h.ế.t em. Em là vì trốn  nên mới ở bên Lục Thần đúng ? Em  đây  từng gặp  ,   thể đột nhiên thích  ?”
Anh  kéo   lòng, sức lực lớn đến mức   thể nào giãy  .
“Em yên tâm,  sẽ   như . Anh  dạy dỗ cô  một bài học . Bây giờ   gì  thể ngăn cản chúng  ở bên . Trở về bên  . Anh  em vẫn còn yêu  đúng ?”
Trời đất, bình luận bay  quả  sai,   đúng là một tên điên. Thích tìm thế  thì thôi  còn là một tên tự luyến.
Cơ thể   nặng trịch,  dùng hết sức cũng  đẩy  , đành  nhíu mày  đầu  để tránh khuôn mặt đang ghé sát  của  , thuận thế đưa tay  mò bình xịt  cay trong túi.
Tuy nhiên, lúc   mới thấy, đối diện chúng  đang  một .
Khi  rõ khuôn mặt  đó, tim , từng chút từng chút, chìm xuống.
Là Lục Thần.
Là Lục Thần đang ôm một bó hoa hồng lớn.
Nắm đ.ấ.m của  nhanh chóng giáng xuống mặt Tế Trì. Cú đ.ấ.m  của   mạnh, đầu Tế Trì đập xuống sàn nhà phát  một tiếng động lớn.
Mắt Lục Thần thậm chí còn đỏ lên vì tức giận,   đang đau đớn kêu la  mặt, như thể đang  một đống thịt nát.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tong-tai-hac-am-hoa-ra-la-ten-cuong-vo/chuong-6.html.]
“Những gì    thật ?”
Anh   , chỉ từng cú từng cú đ.ấ.m xuống  Tế Trì.
“Anh  em giải thích …”
Anh cao giọng: “Anh hỏi  em, ngày em  bắt cóc, em  thích   nhiều năm, là thật  giả?”
   lời nào để biện minh: “Là giả.”
“Là để sống sót?”
“Phải.”
Rõ ràng  mới là  đ.á.n.h  nhưng    .
“Tốt lắm. Con  nó  lắm!”
Lục Thần   bỏ .
  giày cao gót và mặc váy  hội dài chấm đất,   cũng  đuổi kịp. Một cái chớp mắt,   biến mất trong đêm tối.
 dứt khoát cởi giày cao gót, xách váy chạy. Gặp ai cũng hỏi họ  thấy Lục Thần .  tất cả   đều   . Không một ai thấy Lục Thần của .
 chạy đến mệt lả, dứt khoát  xuống lề đường, lấy điện thoại  gọi cho . Không  máy.
Thế là   lượt gửi cho  những tin nhắn giống .
[Anh  cần em nữa ?]
[Anh  cần em nữa ?]
[Anh  cần em nữa ?]
Nước mắt thi  tuôn , nhỏ xuống màn hình điện thoại.  lau thế nào cũng  sạch, ngay cả màn hình cũng sắp   rõ nữa.  sốt ruột quá, lỡ  trả lời tin nhắn cho ,  bỏ lỡ thì ?
 sốt ruột đến mức  òa lên, nhăn mũi, nước mắt nước mũi tèm lem. Cái gì mà quản lý hình tượng, quản lý biểu cảm, đều cút xéo hết .
 chỉ  tìm thấy con ch.ó của , tìm thấy chú ch.ó khổng lồ yêu dấu của .
“Khóc gì thế?”
Có  hỏi .
“  tìm thấy con ch.ó của  nữa . Nó  cần  nữa.”  nức nở trả lời.
“Cô  thích con ch.ó của cô ?”
“Đương nhiên ,  thế giới   thích nó nhất.”
 ngẩng đầu lên,  thấy Lục Thần đang  thương tâm giống hệt .
 theo bản năng ôm lấy chân  , c.h.ế.t cũng  buông, sợ   biến mất  mắt .
“Trừ  đầu tiên  thích  là lừa , những   đều là thật.”   như s.ú.n.g liên thanh, sợ      xong  bỏ : “Em yêu , em yêu , em yêu !”
Anh  xổm xuống, bế  lên,  chằm chằm  đôi chân bẩn thỉu của : “Sao   giày?”
“Em  giày cao gót đuổi  kịp .”
“Lương Hi, con  nó em  ngốc ? Em  mặc cả bộ đồ thể thao,   chấp em một trăm mét em cũng  đuổi kịp .”
 ôm chặt cổ , bất mãn phản bác: “Bây giờ   là đuổi kịp  ?”
“Đó là   để em đuổi kịp.”
“Không giận nữa ?”
“Không , giận đến sắp nổ phổi ,  sắp tức c.h.ế.t .”
“Bây giờ    đang sống khỏe mạnh ?”
“Hồi quang phản chiếu đó.”
  chút chột : “Vậy   đây? Em dỗ  nhé?”