Tháng , công ty tổ chức dã ngoại tại một khu nghỉ dưỡng sinh thái. Không khí vui vẻ hiếm xóa tan khí căng thẳng thường ngày. Ai nấy đều hào hứng với các hoạt động team building.
cũng cố gắng hòa khí đó, dù vẫn cảm nhận ánh mắt của Lục Thần Phong đôi lúc đậu . Anh vẫn giữ vẻ ngoài lạnh lùng, nhưng mỗi khi vô tình bắt gặp ánh mắt , tim đập loạn nhịp.
Hoạt động cuối cùng là trò "Vượt chướng ngại vật kép". Mọi chia thành các cặp, một bịt mắt, còn chỉ dẫn vượt qua các chướng ngại vật. Và như một trò đùa của phận, và Lục Thần Phong thành một đội.
"Em... em sẽ cố gắng thất vọng," lắp bắp khi buộc dải bịt mắt cho .
"Chỉ cần theo chỉ dẫn của ," giọng trầm ấm vang lên bên tai, khiến rùng .
Trò chơi bắt đầu. Trong bóng tối, phụ thuộc giọng của .
"Bước sang trái hai bước... Dừng ... Cúi xuống một chút..."
Giọng rõ ràng, điềm tĩnh. theo từng chỉ dẫn, dần dần cảm thấy an tâm. Cho đến khi chúng đến một cầu gỗ bắc ngang con suối nhỏ.
"Bước lên cầu, từ từ thôi," hướng dẫn.
dò dẫm bước . đúng lúc đó, một đồng nghiệp khác hét lên giật , chân trượt khỏi mép cầu.
"Ah!" kêu lên, cảm thấy cơ thể mất thăng bằng.
Trong tích tắc, một cánh tay mạnh mẽ ôm lấy eo , kéo một vòng n.g.ự.c rắn chắc. Mùi hương gỗ đàn hương xộc mũi. ngẩn , choáng váng.
Lục Thần Phong kịp thời đỡ lấy .
Dải bịt mắt tuột xuống, thấy khuôn mặt chỉ cách vài phân. Đôi mắt nâu sẫm đang chằm chằm , trong đó thoáng qua một thứ cảm xúc mà thể diễn tả.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tong-tai-hieu-lam-toi-tham-men-anh-ta/chuong-6.html.]
Callipham
"Có ?" Giọng khàn.
lắc đầu, mặt đỏ bừng, vội vàng thoát khỏi vòng tay . "Em... em xin ..."
Xung quanh vang lên những tiếng hồn nhiên và vài tràng vỗ tay. nhận thấy những ánh mắt mấy thiện cảm đang chằm chằm.
Buổi tối, trong bữa tiệc BBQ, cảm nhận rõ sự xa lánh của một đồng nghiệp nữ. Họ thì thầm với , thỉnh thoảng liếc với ánh mắt chế giễu.
"Rõ ràng là cố ý ngã mà," một giọng vang lên đủ .
" , tiếp cận giám đốc mà hổ."
cúi đầu, cảm thấy tủi vô cùng. lúc đó, Lục Thần Phong bước đến. Im lặng một lúc, đột nhiên cất tiếng, đủ cho xung quanh thấy:
"Mọi vẻ quan tâm đến chuyện của và Tiểu Tình."
Cả gian im bặt. ngẩng lên, mắt tròn xoe .
Anh một cái, sang đám đông, với giọng điệu bình thản: "Chúng đang tìm hiểu . Vì , hy vọng đừng khó cô ."
Oanh!
Lời của như một quả b.o.m nổ giữa sân vườn. như trời trồng, tin tai .
Còn Lục Thần Phong, khi xong, sang với ánh mắt phức tạp. Trong đó chút xin , nhưng cũng sự quyết đoán.
Trong lòng lúc , hỗn loạn còn hơn cả lúc ngã cầu. Anh gì? Chúng đang... tìm hiểu ?