Hai tháng rưỡi trôi qua trong một nhịp điệu kỳ lạ giữa thực và ảo. trở thành một phiên bản hơn của chính - tự tin hơn, sắc sảo hơn trong công việc, nhờ sự chỉ dạy tận tình của Lục Thần Phong. đồng thời, trái tim cũng trở nên mong manh hơn bao giờ hết.
Mỗi mỉm với , mỗi vô tình chạm tay , mỗi ánh mắt dừng lâu hơn bình thường, tự hỏi: Liệu cũng là một phần của hợp đồng?
Một buổi chiều thứ Sáu, trợ lý Thẩm gọi cho .
"Tiểu Tình, cô thể lên phòng Giám đốc Lục giúp một chút ? Anh để quên một tập tài liệu quan trọng cần gửi gấp, mà thì đang ở ngoài."
Callipham
Tim đập nhanh. Bước phòng việc của Lục Thần Phong khi ở đó là một chuyện khác.
"Cô tìm trong ngăn kéo tủ tài liệu bên xem, thường để những hồ sơ cần xử lý gấp ở đó," giọng chị Thẩm vang lên từ điện thoại.
theo chỉ dẫn. Khi kéo ngăn kéo , thứ đầu tiên đập mắt là tập hồ sơ nào, mà là một bìa sổ quen thuộc màu hồng.
Cuốn nhật ký của !
Nó đó, gọn gàng trong một ngăn riêng biệt, như một thứ cất giữ cẩn thận. Tim đập thình thịch. Tại nó ở đây? Anh lấy nó từ khi nào?
Tim đập thình thịch. lật giở những trang sổ, những dòng chữ ngây thơ từng . Và , một mảnh giấy rơi từ giữa những trang sổ.
Đó là một tờ ghi chú của Lục Thần Phong, bằng nét chữ mạnh mẽ, rõ ràng:
"Nhật ký của Lâm Tiểu Tình - xác nhận cô tình cảm với . Cần xem xét thái độ với cô ."
"Ngày 25/10: Mọi hành động của cô đều phù hợp với ghi chép trong nhật ký. Rõ ràng cô thích ."
"Ngày 2/11: Tại cô cứ phủ nhận? Có vì ngại ngùng?"
Từng dòng, từng chữ như những mũi d.a.o đ.â.m tim . bệt xuống sàn, tay run lấy cầm những tờ giấy. Tất cả chỉ là một sự hiểu lầm? Từ cái ngày nhặt cuốn nhật ký, tự huyễn hoặc rằng thích ? Và vì sự tự ái của , tạo cái hợp đồng tồi tệ để... để gì? Để chứng minh rằng đúng? Để trêu đùa với cảm xúc của ?
Cơn giận dâng lên nghẹn ngào. còn là nạn nhân của tin đồn, mà là nạn nhân của sự tự phụ của .
Sáng hôm , bước văn phòng Lục Thần Phong, hẹn . Trợ lý Thẩm định ngăn , nhưng phớt lờ.
"Lâm Tiểu Tình?" Anh ngẩng lên khỏi máy tính, ngạc nhiên.
ném tập nhật ký và những tờ ghi chú lên bàn . "Anh thể giải thích cho đây là gì ?"
Ánh mắt thoáng biến sắc khi thấy những tờ giấy. "Cô lục đồ của ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tong-tai-hieu-lam-toi-tham-men-anh-ta/chuong-9.html.]
"Vô tình thôi!" Giọng run lên vì phẫn nộ, "Vậy là từ đầu đến cuối, tất cả chỉ là một sự hiểu lầm của ? Anh nghĩ thích chỉ vì mấy dòng chữ ngây ngô trong nhật ký? Và vì cái quá lớn của , tạo cái trò hề ? Bắt ký cái hợp đồng tồi tệ đó? Anh tổn thương thế nào ?"
"Tiểu Tình, cô hiểu sai ..." Anh dậy.
"Hiểu sai?" gằn, nước mắt lăn dài má, "Từ đầu đến cuối, hiểu sai là ! bao giờ thích ! Tất cả chỉ là sự ngưỡng mộ của một nhân viên dành cho sếp ! , vì quá tự tin bản , tự biên tự diễn cả một vở kịch!"
rút điện thoại , mở bản hợp đồng điện tử. "Và bây giờ, tuyên bố chấm dứt cái hợp đồng vô nghĩa ! Anh thể giữ tiền 500 vạn của ! cần!"
Ngón tay run rẩy nhấn nút "xóa". thẳng mắt , giọng đầy tổn thương: "Từ giờ trở , và còn quan hệ gì nữa. nghỉ việc."
Quay bước , cảm thấy trái tim như vỡ vụn. ngờ rằng, khi chạm tay nắm cửa, một bàn tay nắm chặt lấy cổ tay .
"Đợi ." Giọng Lục Thần Phong trầm đục, khác hẳn khi.
, định giằng tay thì thấy ánh mắt . Lần đầu tiên, thấy trong đôi mắt còn là sự tự tin lạnh lùng, mà là một nỗi sợ hãi thực sự.
" ." Anh hít một thật sâu, " từ đầu là sai. tất cả chỉ là hiểu lầm."
"Vậy tại ..."
"Vì thể để cô rời ." Anh cắt ngang, tay vẫn nắm chặt cổ tay , "Khi nhận hiểu lầm, quá hổ để thừa nhận. Và nhận một điều còn đáng sợ hơn - bắt đầu thích cô."
im bặt, tin tai .
" ," , giọng trầm xuống, "cái hợp đồng đó để chứng minh đúng, mà là một cái cớ để ở bên cô. Những buổi hẹn hò, những buổi dạy học, tất cả chỉ là cách tìm đến để gần cô."
Anh bước gần hơn, ánh mắt chân thành đến mức khiến choáng ngợp. "Tiểu Tình, xin vì dối cô. tình cảm của dành cho cô là thật. Từ lúc nào , yêu sự ngây thơ, sự kiên cường và cả sự cứng đầu của cô."
"Bây giờ," buông tay , thẳng mắt , "hợp đồng kết thúc. còn là sếp của cô nữa. chỉ là Lục Thần Phong, một đàn ông yêu cô. Cô thể cho một cơ hội ? Một cơ hội thực sự?"
đó, trái tim như nhảy khỏi lồng ngực. Mọi sự phẫn nộ, tổn thương dường như đang tan biến sự chân thành trong mắt .
Khi những lời từ , vui vì cũng tình cảm với . vẫn cần thời gian.
"... cần suy nghĩ." lùi một bước, cố gắng giữ lấy sự tỉnh táo cuối cùng.
Anh gật đầu, nở một nụ buồn. "Được. sẽ đợi."
Khi rời khỏi văn phòng, lòng nặng trĩu. còn giận nữa, chỉ thấy một nỗi xao xuyến khó tả. Có lẽ, từ một hiểu lầm ngớ ngẩn, một tình yêu thực sự nảy mầm.