TỔNG TÀI SỦNG THÊ VÔ CỰC - Chương 142

Cập nhật lúc: 2025-01-08 02:13:18
Lượt xem: 33

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hôm nay Tô Vĩ Khâm vội vàng đến công ty, mới xuống điện thoại liền vang lên, ông máy: “A lô!”

“Chủ tịch Tô, hôm qua chúng nhận đơn hàng từ tập đoàn Long thị, ông chuyện gì xảy ?” Giọng lo lắng gấp gáp từ đầu dây bên .

Đầu óc Tô Vĩ Khâm phình to, quả nhiên Long Dạ Tước đủ ác, nhanh như cắt đứt đơn hàng của công ty bọn họ, tìm một nhà sản xuất mới thế: “Được, sẽ xử lí, các ứng phó các đơn hàng khác .”

“Mấy cái đó đều là đơn hàng nhỏ thôi, khách hàng lớn nhất của chúng chính là tập đoàn Long thị, năm nghìn công nhân của chúng còn đang chờ phát lương đấy!”

, nghĩ cách đối phó .” Tô Vĩ Khâm chút buồn bực .

mà…”

Không đợi xưởng trưởng bên thêm nữa, Tô Vĩ Khâm liền ngắt điện thoại bởi vì lúc ông cũng buồn bực. Bây giờ mới ngắt máy xong thì một cuộc gọi đến, ông thoáng qua dãy trong lòng bắt đầu hoảng sợ. Là điện thoại của nhà xưởng khác, ông vẫn nhấc máy.

“A lô! Chủ tịch Tô, chúng nhận điện thoại bên thu mua của tập đoàn Long thị, là tháng đơn hàng của công ty chúng , đây là chuyện gì chứ?”

“Được , đang giải quyết, các ứng phó chuyện trong xưởng .” Tô Vĩ Khâm bóp chặt điện thoại, ngắt máy. Chuông điện thoại vang lên ông cũng lười trả lời, dù thì ông cũng ý thức một việc, Long Dạ Tước chặt đứt các mối quan hệ mua bán với nhà họ Tô .

Đây là một chuyện , đây là một việc thể cho nhà họ Tô lụi bại, tập đoàn Long thị đang tiếp quản các sản phẩm điện tử nổi tiếng thế giới. Bao nhiêu thương nhân nhận đơn đặt hàng của họ, phí tổn tâm sức, bởi vì chỉ trở thành nhà cung ứng của Long thị thì tài nguyên mới đứt, công ty mới lợi về lâu dài.

Năm năm nay, Tô Vĩ Khâm kiếm lợi nhuận nhỏ, mục tiêu của ông là chỉ cần tập đoàn Long thị còn vững mạnh thì công ty của ông thể tồn tại lâu dài, nhưng bây giờ giấc mộng của ông tan thành mây khói.

Tô Vĩ Khâm ôm trán, lúc chuông điện thoại vang lên ngừng, ông cảm thấy vô cũng đau đầu, ông bao giờ nghĩ đến tất cả của nhà họ Tô bây giờ chỉ bởi vì quyết định sai lầm của năm năm đối mặt đối với thất bại phá sản.

Đây là việc ông như thế nào cũng nghĩ đến, một đứa con gái ngoài giá thú mà ông chẳng quan tâm khả năng cho Long Dạ Tước hủy công ty của ông .

Lúc trong đầu Tô Vĩ Khâm đang nghĩ cách giải quyết khi đối mặt với tình cảnh khó khăn ngày hôm nay, ông tuyệt đối để nhà họ Tô xong đời như .

một ý tưởng đây ông từng nghĩ đến, bây giờ bắt buộc nghĩ đến , đó chính là, trong Tô Lạc Lạc chảy m.á.u của ông, là con gái của ông. Trước đây ông thừa nhận, hiện tại ông nhận chỗ nào ?

Có nhiều thêm một đứa con gái ông liền nhiều hơn một con đường sống, mà tương lai Tô Lạc Lạc vô cùng khả năng sẽ trở thành vợ của Long Dạ Tước. Điều nghĩa là nếu nhà họ Tô lấy ánh hào quang thì công nhận đứa con gái Tô Lạc Lạc .

Giờ phút , Tô Vĩ khâm ước rằng lúc Tô Lạc lạc lớn lên, ông thể tham gia cuộc sống của cô, nếu bây giờ ông cũng xoắn xuýt việc cô nhận ba ?

Lúc Uông Nguyệt Dung bước chồng đang ôm trán ghế sô pha vẻ mặt đau khổ, bà vội vàng chạy đến quan tâm hỏi: “Ông xã, ?”

Tô Vĩ Khâm bà, thở dài một : “Đơn đặt hàng của công ty chúng đều Long Dạ Tước chặt đứt , nhà xưởng bên đang loạn lắm!”

“Cái gì? Long Dạ Tước như ?” Uông Nguyệt Dung kinh ngạc biến sắc, bình thường bà cũng sẽ theo quản lý công ty, Long thị bên chặt đứt đơn hàng ý nghĩa như thế nào bà rõ.

Uông Nguyệt Dung sắc mặt tái nhợt trong vài giây, bà về phía chồng : “Ông xã, bây giờ? Chúng đến chỗ Long Sở Hùng nhờ giúp đỡ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tong-tai-sung-the-vo-cuc/chuong-142.html.]

“Hiện tại tập đoàn Long thị đều trong tay Long Dạ Tước, ông thể giúp đỡ cái gì? Hơn nữa giao tình của và ông cũng sâu, luôn là nhà họ Tô chúng cầu cạnh bọn họ.”

“Long Dạ Tước thật quá đáng! Công ty chúng cung ứng sản phẩm cho công ty nhiều năm cũng từng sai sót gì! Vì chặt đứt là đứt? Cậu cũng sợ công ty của lỗ .”

“Cậu sợ cái gì, thương mại điện tử chỉ là một phần nhỏ của công ty , dù là cắt đứt bộ thị trường thương mại điện tử thì cơ nghiệp của Long thị vẫn lung chuyển gì.”

Lúc Uông Nguyệt Dung mới thở dài: “Vậy chúng ? Cũng thể im bộ nhà xưởng đóng cửa chứ!”

Tô Vĩ khâm , trầm tư vài giây : “ nghĩ một cách, chỉ cần bà đồng ý thôi.”

“Ông ! Cách gì, trong lúc mấu chốt còn thể đồng ý ?”

tìm Tô Lạc Lạc.”

Sắc mặt Uông Nguyệt Dung lập tức biến sắc, từ bên cạnh ông bật dậy: “Cái gì? Ông tìm nó? Ông tìm nó gì?”

“Còn thể gì? nhận đứa con gái .”

“Ông điên ! Nó là đứa nhỏ mà con tiện nữ bên ngoài sinh , ông còn dám đem nó về nhà họ Tô của chúng ? đồng ý.”

“Vậy bà còn cách nào hơn để cứu vớt công ty ? thà là nhận sai với nó, xin một tiếng, để nó khuyên Long Dạ Tước đem đơn hàng cho chúng , ?” Tô Vĩ Khâm tức giận .

“Ông vứt bỏ nó hơn hai mươi năm , bây giờ ông nhận nó, ông nghĩ nó sẽ cho ông mặt mũi ? Hơn nữa chuyện của nó năm đó, chúng cạn tình như , nó sẽ quan tâm sống c.h.ế.t của chúng .”

“Bất kể như thế nào, chúng đều thử một , công ty là mạng sống của , nếu như công ty đóng cửa , sống còn ý nghĩa gì nữa?”

Uông Nguyệt Dung nhất thời im lặng, chồng: “Ngoài cách còn cách khác ?”

“Long Dạ Tước độc chiếm thị trường thương mại điện tử trong nước vài năm . Bà nghĩ hàng của chúng còn công ty khác đặt hàng ?”

“Được, ông tìm Tô Lạc Lạc ý kiến, nhưng mà đừng nghĩ đến việc bắt cầu xin nó.”

“Chuyện của , sẽ xin và cầu xin nó.” Tô Vĩ Khâm ngoài miệng như nhưng hận ý trong mắt dành cho Tô Lạc Lạc một tia cũng hề suy giảm.

Bởi vì ép ông đến bước chính là bản Tô Lạc Lạc, mà bây giờ ông là trưởng bối cầu xin cô tha thứ, đây tuyệt đối là chuyện cam lòng nhất trong cuộc đời của Tô Vĩ Khâm ông.

Nói thế nào thì ông cũng là ông ngoại hai đứa con của Tô Lạc Lạc, bọn nhỏ mang dòng m.á.u của nhà họ Tô nên ông chắc chắn rằng Tô Lạc Lạc lẽ cũng sẽ mềm lòng như của cô!

Tô Vĩ Khâm chờ mong như .

Loading...