TỔNG TÀI SỦNG THÊ VÔ CỰC - Chương 223
Cập nhật lúc: 2025-01-10 04:12:32
Lượt xem: 50
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1VoeRFHNJB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“ mà…” Hạ Trần vẫn đau lòng cho cô, Tô Lạc Lạc một lòng suy nghĩ cho nhà họ Thiện nhưng cô tủi chính .
Rõ ràng ba ở ngay mặt mà cô thể nhận mặt với họ.
“Tiểu Trần, chào hỏi bà Thiện với tớ , là việc bận nên !” Tô Lạc Lạc với Hạ Trần.
“Tớ thì gì, nhưng thật sự tư cách ở đây mà.”
“Thôi, lát nữa chúng ngoài tìm một chỗ .” Nói xong, Tô Lạc Lạc và cô khỏi phòng tổ chức tiệc . Trong phòng khách tụ tập đông đảo các vị khách mời như bữa tiệc của những trong giới thượng lưu, điều cho Tô Lạc Lạc và Hạ Trần khỏi cảm thấy lạc lõng, vì những đến tham dự tối hôm nay đều giàu cũng sang.
Tô Lạc Lạc và Hạ Trần bắt đầu tìm kiếm bà Thiện, nơi đây quá đông , tìm cũng dễ dàng. Cho đến khi một phu nhân mới đến bắt gặp Tô Lạc Lạc, bà lập tức mỉm : “Dì mới chào hỏi với cháu đấy! Tối nay cháu quá, Tiểu Oánh.”
“Bà đang ở ạ?” Tô Lạc Lạc đành hỏi vị phu nhân .
“Ở đó đấy.” Bà chỉ về một phía, cô thấy bà Thiện trong bộ sườn xám đắt tiền, cánh tay là một dải khăn lụa đại diện cho sự phúc hậu và sang trọng cùng với những quý phu nhân khác, trông bà hề lu mờ chút nào.
Nhìn cao quý mà ưu nhã của , trong lòng Tô Lạc Lạc hết sức vui vẻ.
Nhất định cô xuất từ dòng dõi thư hương !
“Đi thôi! Chúng qua đó.” Tô Lạc Lạc kéo Hạ Trần tới gần bà Thiện.
Bà lập tức chú ý tới cô và vui mừng qua, cầm lấy tay của Tô Lạc Lạc: “Cô Tô, hai tới , nãy tìm hai mà thấy.”
“Chúng ở trong phòng tiệc .” Tô Lạc Lạc , nhoẻn môi .
“Vậy ! Ăn ngon chứ?”
“Nhiều món lắm ạ.”
“Ừm! Vậy hai thưởng thức thật vui nhé.” Đôi mắt chứa đầy ý của bà Thiện quan sát Tô Lạc Lạc. Bà thật lòng hi vọng cô gái chính là đứa con mất tích của bà, nhưng chuyện thể xảy chứ? Cuối cùng thì hi vọng của bà vẫn thể trở thành sự thật.
“Xin , thưa bà Thiện, chúng chuyện gấp nên về sớm.” Hạ Trần mở lời giúp Tô Lạc Lạc, cô Tô Lạc Lạc tiện .
“Gì cơ? Giờ hai về ? Sao ở chơi thêm một chốc nữa?” Rõ ràng bà Thiện hai về.
Thấy lòng như thế, Tô Lạc Lạc cảm thấy thỏa mãn. Mặc dù cô thể bà thừa nhận là con gái của bà nhưng sự dịu dàng và từ ái trong đôi mắt của bà cô hạnh phúc .
“Không ạ, một bạn của chúng chút chuyện gấp nên chúng đành về sớm, cảm ơn bà mời chúng đến tham dự.” Hạ Trần tiếp tục .
Dĩ nhiên bà Thiện nỡ nhưng lúc cũng chỉ thể gật đầu, : “Vậy ! Hai từ từ nhé, khi nào thời gian sẽ liên hệ .” Nói xong, bà thoáng qua Tô Lạc Lạc, cầm tay cô, sự quyến luyến thể hiện rõ ràng: “Nhớ liên lạc với nhiều nhé.”
“Vâng, sẽ.” Tô Lạc Lạc cong môi , khóe mắt ươn ướt, nếu cô còn nán đây thì sẽ bật mất.
Cô kéo tay Hạ Trần tiến về phía cửa , ngoài tới thang máy, lúc các vị khách đều tới nên hành lang trống trải. Đứng ở đây chờ thang máy, khuôn mặt Tô Lạc Lạc là sự buồn bã hiện rõ mồn một, thật cô cũng ở lắm.
Nếu Thiện Oánh đuổi cô thì cô trong một góc để ba cũng .
Hạ Trần thấu suy nghĩ trong lòng cô, : “Hay là chúng ở thêm chút nữa để xem ba ? Cho dù Thiện Oánh đuổi thì cũng , bọn mời đến mà.”
Tô Lạc Lạc nhớ đến ánh mắt khó chịu của Thiện Oánh khi cô , lắc đầu : “Thôi, chúng cứ về !”
Ngay lúc đó, thang máy vang lên tiếng “Đinh!” mở , Tô Lạc Lạc vốn đang thơ thẩn, ngẩng đầu thấy đàn ông cao quý đầy sức hút trong thang máy thì trợn to hai mắt. Sao Long Dạ Tước đến đây?
Long Dạ Tước mặc đồ vest màu đen, tóc tạo kiểu , ngũ quan thâm thúy, đều tỏa khí thế mạnh mẽ của một địa vị cao. Anh chỉ một trong thang máy thôi mà toát lên sự cao quý khiến đều ngưỡng mộ.
“Anh… Sao tới?” Tô Lạc Lạc kinh ngạc bật thốt.
Long Dạ Tước hai cô gái đang chờ thang máy, đôi mắt chim ưng híp : “Sao ? Hai tới về ?”
Hạ Trần khỏi thấy mừng Tô Lạc Lạc, Long Dạ Tước đây, Tô Lạc Lạc nhất định thể ở . Cô với Long Dạ Tước: “Ban đầu chúng cũng định về , còn cách nào, Thiện Oánh thích chúng nên đuổi chúng .”
“Tiểu Trần, đừng …” Tô Lạc Lạc lén thoáng qua bạn , mong Long Dạ Tước chuyện.
“Sự thật là mà! Chẳng lẽ tớ sai?” Hạ Trần trừng cô, đó cô với Long Dạ Tước: “Anh Long, Lạc Lạc hề về , dẫn ! sực nhớ ở văn phòng còn việc xong, đây.”
Hạ Trần nhanh nhạy lắm đó! Vào thời điểm thế , Tô Lạc Lạc một đàn ông như Long Dạ Tước ở bên là , cô nên bóng đèn thì hơn.
Tô Lạc Lạc bạn của , cạn lời. Lúc Long Dạ Tước bước , Hạ Trần nhẹ nhàng đẩy một cái, Tô Lạc Lạc vững nên ngã lòng Long Dạ Tước. Hạ Trần lập tức thang máy, hihi vẫy tay chào cô và bấm nút tầng một.
Thang máy đóng cửa , Tô Lạc Lạc rời khỏi n.g.ự.c Long Dạ Tước vững, ngẩng đầu và hỏi: “Sao em sẽ đến dự?”
“Ban đầu định nhưng em cũng đến đây nên qua luôn.” Long Dạ Tước chăm chú cô, đó cầm bàn tay nhỏ nhắn của cô lên và : “Em là bạn gái , để xem ai dám đuổi em .”
Tô Lạc Lạc nhoẻn môi nhưng trong lòng thầm thấy rối bời, cô thật sự đối đầu căng với Thiện Oánh, nhưng cô chắc chắn đàn ông sẽ cho cô .
“Hay là chúng về !” Tô Lạc Lạc nhỏ giọng hỏi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tong-tai-sung-the-vo-cuc/chuong-223.html.]
Long Dạ Tước Hạ Thấm Thiện Oánh đuổi cô thì tức giận, thể để cô chứ? Anh cô cạnh , cho dù lấy tư cách là nhà họ Thiện cũng lấy tư cách là bạn gái của Long Dạ Tước để tham dự bữa tiệc.
“Không , tối nay ở , hơn nữa còn chuyện cần .”
“Sao?”
“Anh để ý một vật, đấu giá lấy nó về.” Nói xong Long Dạ Tước dắt tay cô tiến về phía đại sảnh bữa tiệc.
Lúc cửa đại sảnh đang đóng, hai thanh niên giữ cửa thấy hai tay trong tay tới đây thì lập tức kéo hai bên cửa , kính cẩn nghênh đón họ .
Long Dạ Tước nắm tay Tô Lạc Lạc bước từng bước tiến , dáng cao thẳng, ưu nhã đầy hấp dẫn, mà cô gái mà lúc đang nắm c.h.ặ.t t.a.y một nữa trở thành tiêu điểm của tất cả , chỉ vì cô giống Thiện Oánh mà còn vì cô đang cạnh đàn ông , hơn nữa hai còn đang tay trong tay.
Những vị khách đang mặt ở đây đều trong bữa tiệc tối nay một cô gái giống Thiện Oánh như đúc, ai cũng ngạc nhiên và tò mò về phận và lai lịch của cô. Giờ phút Tô Lạc Lạc xuất hiện nữa cũng như một cái mới về cô.
Ồ! Thì cô là bạn gái của Long Dạ Tước! Thì cô gái giống Thiện Oánh cũng phận tầm thường!
Bà Thiện ở gần đó thấy Tô Lạc Lạc tay trong tay với Long Dạ Tước tiến thì sắc mặt trở nên vui mừng, khỏi tiến lên khách sáo chào hỏi Long Dạ Tước: “Cậu Long tới , mời mời .” Sau đó dịu dàng với Tô Lạc Lạc: “Lạc Lạc, mong cô về lắm đấy.”
“Chào bà Thiện, đây là bạn đồng hành của trong bữa tiệc tối nay, cũng là bạn gái của , Tô Lạc Lạc.” Long Dạ Tước giới thiệu phận của cô.
Bà Thiện ngạc nhiên vui mừng Tô Lạc Lạc, ngờ bạn trai của cô là chủ của Tập đoàn Long thị, từ tận đáy lòng, bà thực sự hi vọng cô gái sẽ sống hạnh phúc và vui vẻ.
“Thật xứng đôi quá!”
lan can tầng hai, Thiện Oánh chuẩn xuống nhưng ngờ trông thấy cảnh tượng , cô đuổi Tô Lạc Lạc nhưng đột nhiên cô , thế còn Long Dạ Tước nắm tay dẫn một cách mật như thế nữa chứ.
Giờ thì cô Tô Lạc Lạc cho lu mờ , cho dù cô là cô chủ của nhà họ Thiện cũng thua kém so với phận là bạn gái của Long Dạ Tước.
mà, Thiện Oánh nhếch môi khẩy, đàn ông thích bề ngoài của Tô Lạc Lạc, mà cô giống cô, liệu Long Dạ Tước thích cô luôn ? Cô mong chờ cuộc gặp gỡ lãng mạn tối nay của và Long Dạ Tước.
Lúc MC bước lên bục, đầu tiên cảm ơn các vị khách mời đến đây tham dự, đó nghiêm túc lời mở đầu kích động : “Tiếp đến xin mời cô Thiện Oánh lên sân khấu tuyên bố mở màn cho bữa tiệc tối nay.”
Trong tiếng nhạc, Thiện Oánh khẽ nhấc váy xuống từng bước một với khí chất đầy cao quý, ánh đèn chiếu cô cô đều tỏa vầng sáng mờ mờ, đến nỗi khiến bất giác nín thở, ngay cả Tô Lạc Lạc cũng ngẩn mấy giây. Bề ngoài của Tô Lạc Lạc và Thiện Oánh quá giống , cô mà Tô Lạc Lạc cảm tưởng như đang bản .
Cô đột nhiên chút lo lắng, đầu về phía Long Dạ Tước thì phát hiện đàn ông đang cúi đầu ? Cô bối rối, hiển nhiên, đàn ông cũng phát hiện tâm tư của cô, Tô Lạc Lạc bèn cụp mắt xuống.
Vừa vì lấy ly rượu nên cô thả tay , giờ đột nhiên cầm tay cô , nắm thật chặt trong lòng bàn tay, nhiệt độ thuộc về truyền đến, khóe môi Tô Lạc Lạc nhoẻn lên thành một nụ ngọt ngào.
Hóa là cô suy nghĩ nhiều, Thiện Oánh giống cô nên cô lo sẽ thích cô , vì cũng thích bề ngoài của cô, nhưng hiển nhiên là .
Cô cũng cẩn thận suy nghĩ , nếu tự dưng một đàn ông y hệt xuất hiện thì chẳng lẽ cô cũng tự dưng thích ? Chỉ vì gương mặt giống mà thích ? Cô thể khẳng định sẽ như thế.
Thiện Oánh ung dung các vị khách, cuối cùng ánh của cô đặt Long Dạ Tước ở phía bên trái, nhoẻn môi nở nụ đầy xinh tới micro, cất giọng trong trẻo: “Cảm ơn các quý khách mời đến tham dự buổi tiệc tối nay để ủng hộ cho tổ chức từ thiện của nhà họ Thiện chúng .”
Tiếp đó, Thiện Oánh cần lời thoại mà lưu loát câu dẫn mở màn cho bữa tiệc, cùng nhận một tràng vỗ tay đến từ bên . Tô Lạc Lạc khỏi âm thầm hâm mộ, nếu cô lên sân khấu thì chắc tự tin như Thiện Oánh.
Hoàn thành màn mở đầu xong, Thiện Oánh cầm ly rượu xuống sân khấu và trò chuyện với các vị khách. Thiện Oánh thẳng một đường, cuối cùng tới mặt Long Dạ Tước, tiêu điểm của bữa tiệc tối nay.
Mà giờ phút Tô Lạc Lạc đang cạnh , những xung quanh hai cô gái giống , trong lòng đều thầm tự hỏi: “Có khi nào họ là sinh đôi !” suy nghĩ họ chỉ thể chôn sâu trong lòng chứ dám biểu lộ ngoài.
Suy cho cùng bà Thiện chỉ một cô con gái, sinh đôi ở ?
Thiện Oánh che giấu vẻ hung dữ với Tô Lạc Lạc , nở nụ vô cùng tự nhiên: “Xem cô và giống thật đấy! Ngay cả ba cũng thấy giống nữa.” Nói xong, Thiện Oánh khúc khích về phía Long Dạ Tước: “Anh Long thì ? Có thấy chúng giống ?”
“Không giống!” Long Dạ Tước lập tức trả lời với chất giọng trầm thấp.
Thiện Oánh ngẩn mấy giây tiếp tục hỏi: “Sao giống? Những ai từng thấy chúng đều bảo chúng giống cả!”
“Bề ngoài tương tự nhưng tính cách khác.” Long Dạ Tước lạnh nhạt đáp.
Thiện Oánh nhận thấy Long Dạ Tước đang cố ý phân biệt và Tô Lạc Lạc rõ, mỉm : “Anh Long hiểu thì là một như thế nào?”
“Cô , như một viên kim cương, còn cô thì như một viên ngọc trai.” Long Dạ Tước khẽ , cũng Thiện Oánh bẽ mặt.
Thiện Oánh Long Dạ Tước so sánh với kim cương thì cho rằng thật sự nghĩ , khỏi tò mò hỏi: “Vậy Anh Long thích kim cương ngọc trai?”
Tô Lạc Lạc đang bên cạnh cũng căng thẳng, rõ ràng là Thiện Oánh thích Long Dạ Tước nên cô mới hỏi mãi, cô cũng đang mong chờ, sẽ trả lời Thiện Oánh như thế nào đây?
Long Dạ Tước khẽ : “Trong những vật đấu giá tối nay một dây chuyền ngọc trai mà cô góp , đến đây vì nó, sẽ mua nó bằng giá, vì thích nó!”
Không nghi ngờ gì nữa, câu thể hiện lựa chọn của , thích ngọc trai, hơn nữa còn thích đến mức gì thể sánh bằng. Cho dù Thiện Oánh ví như kim cương thì vẫn xinh bằng ngọc trai trong mắt .
Tô Lạc Lạc ngờ rằng đàn ông ngọt miệng như , giờ đây trái tim đang căng thẳng của cô thả lỏng .
Sắc mặt Thiện Oánh khá khó coi. Những lời của Long Dạ Tước gạt bỏ cơ hội của cô , cho dù bề ngoài cô giống Tô Lạc Lạc thì Long Dạ Tước cũng sẽ thích cô .
Thiện Oánh thật sự Tô Lạc Lạc điểm nào xứng đáng để thích. Rõ ràng bề ngoài hai đều như , hơn nữa cô còn tự tin rằng tính cách của thú vị hơn Tô Lạc Lạc, nhưng tại Long Dạ Tước thẳng thừng lơ cô như thế chứ?
Bà Thiện quan sát những gì diễn nãy giờ, cuối cùng bà cũng hiểu mục tiêu tối nay của con gái chính là Long Dạ Tước, nhưng là bạn trai của Tô Lạc Lạc! Điều cho bà cảm thấy lo lắng.