Trả ơn nghĩa, trọng sinh để trở thành vợ chồng! - Chương 35

Cập nhật lúc: 2024-09-14 23:15:36
Lượt xem: 167

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lúc cô đến nhà Hoàng Phượng Anh.

Hôm nay Điền Tĩnh nhà, thích hợp bắt đầu “đào đất trồng rau”, cô đang nghĩ cách kiếm tiền, kiếm ít nào ít đấy, tóm là cô thể nhàn rỗi.

Khi cô đến nhà Hoàng Phượng Anh, vài cô bé đang nhảy dây trong sân nhà bà .

Đây là lúc đang trở về nhà ăn trưa, nếu thì những đứa trẻ bảy, tám tuổi cũng tham gia lao động tập thể để lấy công điểm, thời gian mà nhảy dây trong sân?

Mấy cô bé thấy Cố Nguyệt Hoài, bộ mặt với cô, còn hi hi ha ha chế giễu cô.

Cố Nguyệt Hoài cũng quan tâm, vẫy tay với cô bé đang nhảy dây, mặc một chiếc áo khoác len bông màu đỏ gần như mới một mảnh vá, đầu còn buộc hai b.í.m tóc bằng ruy băng đỏ, qua thể thấy gia đình sống khá giả.

Một cô bé đang giữ dây lớn tiếng gọi: “Đinh Hân Hân, Cố Nguyệt Hoài tìm !”

DTV

Đinh Hân Hân chính là cô bé nhỏ mặc áo khoác len bông màu đỏ, đầu như cô dừng , bước đến bên cạnh sân, giọng điệu vui vẻ : “Chị gì?”

Cố Nguyệt Hoài để ý đến tính tình của cô bé, : “Tâm Tâm, chị chủ nhiệm Hoàng mua cho em một hộp bút chì màu, em thể cho chị xem ?”

Đinh Hân Hân sững sờ, cô đầy nghi ngờ : “Mẹ em mua mua cho em lâu , giờ chị mới ?”

Lúc mới mua hộp bút chì màu ngày nào cô bé ngày nào cũng lấy chơi, trong đại đội ai mà cô bé hộp bút chì màu chứ? Chuyện xảy từ lúc nào mà giờ Cố Nguyệt Hoài mới tới hỏi.

Cố Nguyệt Hoài mím môi.

Cô chỉ trong thôn chỉ Đinh Hân Hân bút chì màu, còn chuyện mua khi nào cô từng quan tâm, nhắc đến chuyện chẳng qua cũng chỉ để chủ đề chuyện thôi.

“Chị cũng mới , nên qua đây xem thử, xã cung ứng bán hơn một tệ! Aa, cái đó đủ mua hai cân thịt !” Cố Nguyệt Hoài cố tình dùng giọng điệu ngưỡng mộ, khiến cô bé tám tuổi đắc ý.

Cô bé ngẩng đầu : “Tất nhiên ! Đó đều là đồ thành phố dùng! Cả đại đội chỉ em ! Chị xem , đợi một chút để em tìm!”

Trẻ con luôn khoe khoang, Cố Nguyệt Hoài , cô bé nóng lòng khoe một phen.

Đinh Hân Hân nhà lâu, lúc cầm một cái hộp dài hình trụ rộng bằng bốn ngón tay, hộp in những nhân vật hoạt hình nổi tiếng, cô quên mất tên .

“Này, chị xem , đây là bút chì màu của em! Vẽ lắm!” Đinh Hân Hân , còn giơ cao tờ giấy thư cầm trong tay lên cho Cố Nguyệt Hoài xem bức tranh cô bé vẽ bằng bút chì màu.

Cô bé tám tuổi từng học vẽ, bức tranh vẽ cây cối hoa lá nghiêng ngả, chút thẩm mỹ nào.

Đương nhiên Cố Nguyệt Hoài sẽ điều .

Cô cầm bút chì màu xem, bên trong hộp bút chì màu thiếu mất vài cây, thậm chí cái còn gãy đầu, lên thấy bụi bám đầy, thì cô bé mới dùng một thời gian ngắn vứt thứ xó nhà .

Cố Nguyệt Hoài đưa tay xoa đầu Đinh Hân Hân : “Em vẽ lắm, nhưng chỗ cần cải thiện, chị dạy em ?”

“Chị dạy em?” Đinh Hân Hân nghi ngờ cố Nguyệt Hoài, thật cô bé coi thường cô, mà là cả đại đội sản xuất Đại Lao Tử từ trẻ đến trẻ hầu như ai coi trọng Cố Nguyệt Hoài.

Đinh Hân Hân giật lấy bút chì của , hỏi: “Chị từng học vẽ, chị vẽ? Có chị lừa lấy bút chì màu của em đúng ?”

Cố Nguyệt Hoài nhếch miệng , càng cảm nhận sâu sắc tai tiếng của trong đại đội sản xuất Đại Lao Tử.

Cô ho nhẹ, nghiêm túc : “Chị dối trẻ con, thì em đưa giấy bút cho chị để chị vẽ cho em xem?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tra-on-nghia-trong-sinh-de-tro-thanh-vo-chong/chuong-35.html.]

Đinh Hân Hân , nhưng đột nhiên thấy lời cổ vũ của bạn bè phía : “Đinh Hân Hân đưa cho chị , chúng xem chị vẽ gì, chị béo như , là sẽ vẽ con lợn đúng ?”

Nghe , Đinh Hân Hân mỉm , vui vẻ đồng ý.

Cô bé mở cửa cho Cố Nguyệt Hoài sân, đưa giấy bút cho cô.

Cố Nguyệt Hoài ngần ngại nhận lấy giấy bút, trực tiếp xuống tảng đá trong sân, đặt giấy lên đầu gối, lấy bút chì màu bắt đầu vẽ. Động tác uyển chuyển như nước, giống một gì về hội họa cả.

Đinh Hân Hân và các bạn xổm mặt đất nghiêng đầu .

Không lâu , một cô bé mặc áo khoác bông màu đỏ xuất hiện giấy, mặt mũi giận dữ, trông sống động như thật, mấy đứa nhỏ thấy đều kinh ngạc : “Oa! Cố Nguyệt Hoài vẽ Đinh Hân Hân!”

là Đinh Hân Hân ! Wow! Vẽ giống quá!”

, trông như ảnh chụp ở tiệm ! Còn màu sắc nữa!”

“...”

Mấy đứa bạn nhỏ xôn xao bàn tán, Đinh Hân Hân cũng trở nên phấn khích, cô bé đỏ mặt bức tranh giấy, còn dám tin mà đưa tay sờ lên mặt : “! !”

Không lâu , Cố Nguyệt Hoài ngừng tay, giơ tờ giấy lên, để cô bé thể rõ hơn.

“Cái … cái cho em ạ?” Đinh Hân Hân hai mắt sáng bừng, ánh mắt Cố Nguyệt Hoài từ khinh thường sang ngưỡng mộ. Trẻ con tính tình đơn giản, , .

Cố Nguyệt Hoài gật đầu: “Đương nhiên .”

“Oaaaa” Mấy bạn nhỏ bên cạnh Đinh Hân Hân thấy cô bé cầm lấy bức tranh, ghen tị lên lời, khiến mặt Đinh Hân Hân càng đỏ hơn. Cảm giác “ mà các bạn ” khiến cô bé càng thêm vui sướng.

Cố Nguyệt Hoài tung chiêu , coi như chiếm trái tim của mấy cô bé.

: “Hân Hân, em thích ?”

Đinh Hân Hân gật đầu liên tục, sợi dây đỏ buộc đầu cô bé cũng bay lên hạ xuống trông sống động, khiến Cố Nguyệt Hoài cảm thấy nhẹ nhõm một chút, hận thù luôn kìm nén trong lòng từ lúc sống đến giờ cuối cùng cũng dịu một chút còn mạnh mẽ như nữa.

Cố Nguyệt Hoài giấu giếm nữa, hỏi: “Vậy chị thể nhờ em giúp chị một việc ?”

Đinh Hân Hân vỗ n.g.ự.c : “Chị ! Giúp nhất định em sẽ giúp!”

Cô bé là con gái của Hoàng Phượng Anh, thường xuyên thấy chạy tới chạy lui công tác vận động, hòa giải mối quan hệ giữa các phụ nữ trong xóm, còn nhỏ nhưng cũng một “tấm lòng nghĩa khí”.

Cố Nguyệt Hoài giơ hộp chì màu tay lên: “Có thể cho chị mượn bút chì màu ? Chị vẽ một bức tranh, lớn nên sẽ dùng nhiều !”

Nghe , Đinh Hân Hân vùi vẻ, vội vàng : “Em còn tưởng là chuyện gì, , chị cứ dùng !” Nói xong, cô bé chút ngượng ngùng, dùng ngón chân vẽ vòng tròn mặt đất.

Hai má cô bé đỏ bừng, : “ dùng xong chị vẽ cho em một bức nữa nhé, em treo nó trong phòng.”

Cố Nguyệt Hoài gật đầu, vui vẻ : “Được.”

“Ừm! Vậy chị cứ lấy mà dùng !” Đinh Hân Hân vui vẻ ôm lấy bức tranh chân dung của , xua tay về phía Cố Nguyệt Hoài, vẻ như bà cụ non.

Đạt mục đích, Cố Nguyệt Hoài cũng ở đây lãng phí thời gian nữa, cầm bút chì màu rời .

Loading...