Một tay Cố Nguyệt Hoài chống má, hứng thú cả nhà xung phong phía vì cô.
Xưa nay tính tình cả dịu dàng, chỉ âm thầm lộ diện, thể những lời như với Lâm Cẩm Thư xem là cực hạn.
vì bà đột nhiên đề nghị cô đến nhà họ Tần chứ?
Bỗng dưng, con ngươi của cô khẽ lóe sáng, nghĩ tới cô cả Nhiếp Bội Lan của cô. Lần bà đột nhiên trở nên bụng, chính là vì nhớ nhung con cô. Muốn biến cô thành quân cơ để giành lợi ích cho bà , chẳng lẽ bên trong dấu vết của bà ?
Về phần vì cô hoài nghi Nhiếp Bội Lan, chứ Lâm Cẩm Thư, đương nhiên là bởi vì mặc dù nọ ích kỷ, nhưng vẫn nhẫn tâm đến mức đẩy con gái ruột hố lửa. Bà câu phí thời gian, chẳng qua cũng do bà liên tưởng đến chính mà thôi.
Năm đó cuộc sống của nhà họ Cố gian nan, Lâm Cẩm Thư quen với cầm kỳ thi họa, phong hoa tuyết nguyệt nên đương nhiên thích ứng, cuối cùng thể nhịn nữa, tiếp tục ở đại đội sản xuất Đại Lao Tử phí thời gian của bản , cho nên lúc bấy giờ mới rời .
Dáng vẻ của cô trông giống Lâm Cẩm Thư, công việc , đương nhiên trong mắt bà trở thành bản của mười mấy năm .
DTV
Lâm Cẩm Thư Cố Đình Hoài bỗng chốc nổi tính công kích, khổ một tiếng, thì thào nhỏ: “Mẹ là ruột của con bé, chẳng lẽ còn thể hại con bé ? Đình Hoài, con bé vẻ ngoài lẫn tài năng, ở đại đội sản xuất Đại Lao Tử chỉ phí thời gian của bản thôi.”
Giọng của bà tràn đầy phức tạp, đón con gái ruột , còn giải thích với con trai ruột. Chuyện như thế , sợ là cũng sẽ tin, nhưng nó xảy với bà , nhắc tới cũng thật sự chút khó xử.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tra-on-nghia-trong-sinh-de-tro-thanh-vo-chong/chuong-452.html.]
Cố Đình Hoài vốn dĩ còn hung hăng dọa , vẻ mặt sắc bén lập tức dập tắt, sắc mặt cũng trắng hơn mấy phần.
Anh im lặng gì, trong phút chốc thể cãi . là đối với Cố Nguyệt Hoài mà , đại đội sản xuất Đại Lao Tử quá nhỏ quá nhỏ, nếu như cô thể ngoài, thật sự sẽ phí thời gian một đời!
Lâm Cẩm Thư thở dài, : “Bé , con thể cùng thành phố sinh sống, cũng thể thông qua cầu nối là nhà họ Tần, tìm một hôn sự . Không đến gia đình giàu , nhưng chắc chắn sẽ hơn cuộc sống ở nông thôn.”
Bà thật sự đành lòng để con gái ở chỗ , ngoại trừ gả cho nông, còn con đường nào thể quen thanh niên ưu tú? Không một gia thế thì ai thật lòng cưới cô? Cưới thể đối xử với cô ?
Cố Nguyệt Hoài cụp mắt, thản nhiên : “Không cần, với bà .”
Lâm Cẩm Thư sửng sốt, vẻ mặt chút ngạc nhiên. Mặc dù bà Cố Nguyệt Hoài cảm tình với bà , nhưng cũng ngờ cô dễ dàng từ chối bà như , thậm chí nửa phần đắn đo!
Bà vội : “Bé , con suy nghĩ cẩn thận , con còn hiểu về nhà họ Tần ?”
“Sau khi chân của hai con chữa trị ở thành phố, tuy rằng vẫn là chút khập khiễng, nhưng giờ đây công việc mới ở công xã, là nhân viên chính thức của nhà máy lọc dầu, phúc lợi đãi ngộ đều ! Những thứ đều nhờ nhà họ Tần!”
“Với năng lực của con, dựa nhà họ Tần thì khi về con còn đến nơi xa hơn, lớn hơn nữa!”
Giọng điệu của Lâm Cẩm Thư chút dồn dập, giống như gửi gắm tương lai rộng mở mà thực hiện lên Cố Nguyệt Hoài.