Ngồi bên cạnh Cố Nguyệt Hoài chính là một cô gái trẻ tuổi hình to lớn mập mạp, trong tình cảnh hiện tại, thể chăm nuôi mập mạp như cũng là hiếm thấp. Nếu gia đình điều kiện thì cũng việc ở tiệm cơm quốc doanh.
Theo cô thấy thì hẳn là vế , bởi vì lỗ tai của cô gái còn đeo khuyên tai vàng.
Xe khởi động, cô lấy đùi gà gói bằng giấy dầu từ trong túi xách , gặm từng ngụm từng ngụm, mùi thơm của đùi gà kho tỏa , khiến hành khách xung quanh liên tục về phía cô.
Cô gái béo cũng thèm để ý, còn chút đắc ý, thỉnh thoảng thổi đùi gà, để mùi thơm bay xa hơn.
Người phụ nữ trung niên đang bế con ở đối diện Cố Nguyệt Hoài, trời đông giá rét, đứa bé chảy nước mũi, quên hút chảy trong miệng, mà nhịn l.i.ế.m liếm mùi thơm của đùi gà.
Chỉ chốc lát , bé bắt đầu kêu la: “Mẹ, con đói bụng, đói, con ăn đùi gà lớn!”
Người phụ nữ trung niên vốn dĩ cũng đang giương mắt chằm chằm cái đùi gà, ngửi mùi thơm trong khí, bèn mặt dày với cô gái béo bên cạnh Cố Nguyệt Hoài: “Đồng chí, cô xem, đứa nhỏ nó thèm ăn, liệu thể chia cho nó một miếng đùi gà ? Một chút xíu cũng !”
Cô gái béo khẩu một tiếng, thèm để ý tới, xoay đầu sang một bên, coi như thấy.
Đứa trẻ cũng nhận hôm nay ăn đùi gà, bỗng chốc kêu lên: “Con ăn đùi gà, mau mua đùi gà cho con ! Con đói, bụng đói quá!”
Người phụ nữ trung niên vô cùng tức tối, đánh một cái đầu đứa nhỏ, cạnh khóe: “Khóc cái con khỉ! Con ăn đùi gà , kiếp đầu thai vô nhà hơn ! Được , nín cho ! Ầm ĩ đau hết cả đầu!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tra-on-nghia-trong-sinh-de-tro-thanh-vo-chong/chuong-633.html.]
Bỗng chốc, đứa bé càng lớn tiếng.
Trong xe ồn ào thôi, rì rầm rì rầm, nào cũng .
Cố Nguyệt Hoài ôm túi, nhắm mắt nghỉ ngơi, thời gian một ngày một đêm quá dài, chừng đường còn thể xảy chuyện gì đó, mắt chút chuyện chỉ là chuyện bình thường mà thôi. Cô chỉ mặc kệ tất cả, nên dính líu đến.
DTV
Tâm tư của Cố Nguyệt Hoài ai , xe lửa lung lay lắc lư, chạy thẳng đến giữa trưa, xảy chuyện.
Bên ngoài tuyết rơi càng lớn, chuyến xe lửa đều thức dậy từ sáng sớm, đến giữa trưa mệt mỏi, đều mê man ngủ . Mà thời điểm , là thời điểm thích hợp nhất cho móc túi, ăn trộm lộ diện.
Cố Nguyệt Hoài là một giọng thảm thiết đánh thức, giọng chính là cô gái béo ở bên cạnh cô.
Cô dùng ngón tay bịt lỗ tai , nghiêng đầu qua, cô gái béo lên, cô nụm lỗ tai, khàn cả giọng: “Cứu với, ăn cướp! Ăn cướp! Bông tai của , còn túi xách của , cái túi xách của !”
Cố Nguyệt Hoài m.á.u chảy xuống từ đôi tay đang bịt lỗ tai của cô , trông vô cùng đáng sợ.
giờ phút cô gái béo còn vẻ đắc ý lúc ăn đùi gà, hành lý, tiền, chẳng khác nào một xu dính túi. Trước mắt cô ngoài việc , cũng thật sự nên gì nữa.
Cố Nguyệt Hoài với vẻ bình thản, nhanh thu hồi ánh mắt, hướng ánh mắt ngoài cửa sổ xe.
Cùng với xe lửa đang di chuyển, cánh đồng hai bên cũng ngừng kéo dài càng lúc càng xa, tuyết lớn bay tán loạn, bao trùm cánh đồng thành từng vùng từng vùng tuyết trắng, tiếng động hỗn loạn ồn ào bên tai dường như cũng chói tai nữa.